THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ
Tác giả: Dan Brown
Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 108-phần 2
Nhưng Langdon bất giác nhận ra rằng đáng ra trong hộp còn phải có một vật nữa, và hình như đây chính là điềm gở. Tên sát thủ lại đổi hướng di chuyển, Langdon liếc sang cái hộp thêm một lần nữa.
Lạy chúa lòng lành!
Năm cánh của ngôi sao là năm ô chứa các biểu tượng, nhưng tâm của ngôi sao còn là một ô nữa. Ô này thấy bỏtrống, nhưng chắc chắn cũng là để chứa một biểu tượng to hơn hẳn so với năm vật tạo tác còn lại, và có hình vuông.
Đòn tấn công của hắn thật bất ngờ.
Tên sát thủ bất thần lao vào như một con chim săn đang vồ mồi. Bị mất tập trung, Langdon cố gắng để đáp trả, nhưng thanh sắt trong tay anh nặng như chì. Đòn phản công của anh quá chậm, và hắn né người tránh được. Lúc Langdon đang thu cây sắt về, hắn liền giang hai tay, lúm lấy vũ khí của anh. Hai cánh taycủa hắn khỏe kinh khủng, và vết thương ở tay rõ ràng là chẳng bõ bèn gì. Hai người vật lộn quyết liệt. Langdon thấy cây gậy sắt trong tay bị rút mất, bàn tay đau như xé. Chỉ trong nháy mắt, anh đã thấy đầu bị gãy tòe sắc nhọn của câygậy giương lên ngay sát mặtmình. Người đi săn bỗng chốc biến thành kẻ bị săn đuổi.
Langdon cảm thấy như mình đang bị cuốn vào một cơn lốc xoáy. Kẻ giết người lượn vòng, cười đắc thắng, dồn anh vào chân tường.
- Người Mỹ các ông thường nói thế nào ấy nhỉ? - Hắn mỉa mai - Cái gì liên quan đến con mèo và sự tò mò ấy?
Langdon không thể tập trung được tâm trí, anh thầm nguyền rủa sự bất cẩn của mình. Đối thủ vẫn tiếp tục áp sát vào. Chẳng hiểu ra thế nào cả. Biểu tượng thứ sáu của Illuminati nghĩa là thêm nào? Bực quá, anh thốt lên:
- Tao chưa bao giờ thấy tàiliệu nào viết về biểu tượngthứ sáu của Illuminati!
- Chắc chắn là ông bạn phải biết rồi chứ. - Kẻ giết ngườivừa cười khùng khục vừa dồn anh quanh phòng.
Langdon chẳng hiểu gì cả. Rõ ràng là anh chưa thấy tàiliệu nào đề cập đến điều này. Illuminati chỉ có năm biểu tượng mà thôi. Anh lùi dần và đưa mắt quanh phòng tin thứ gì đó làm vũ khí.
- Nó là sự kết hợp hoàn hảo của các yếu tố nguyên thuỷ. - Tên sát thủ nói - Biểu tượng thứ sáu chính lànhánh đẹp nhất, nhưng e rằng ông bạn sẽ chẳng bao giờ được trông thấy nó.
Tự Langdon cũng có linh tính rằng anh sẽ chẳng còn cơ hội để nhìn thấy gì nữa. Anh vẫn đang phải lùi dần, vừa bước lùi vừa đưa mắt quan sát khắp phòng để tìm cách phản công:
- Thế mày đã trông thấy biểu tượng ấy chưa? - Anh cố kéo dài thời gian.
- Có thể là một ngày nào đóhọ sẽ ban cho tôi vinh hạnh đó. Vì tôi đã chứng tỏ được bản thân. - Hắn thọc mạnh cây gậy sắt vào người Langdon, vẻ khoái trá.
Langdon lại tiếp tục bước lùi.Hình như hắn đang cố tình dồn anh quanh phòng để đến một cái đích đã chọn sẵn trong đầu. Chỗ nào nhỉ? Nhưng anh không thể quay lại mà nhìn đằng sau.
Langdon hỏi tiếp:
- Thế biểu tượng đó giờ ở đâu?
- Không ở đây. Chắc chắn làtrong tay Janus.
- Janus à? - Langdon thấy cái tên này lạ hoắc.
- Người đứng đầu của Illuminati. Ông ấy sắp đến đây.
- Người đứng đầu hội Illuminati sắp đến đây thật sao?
- Để đóng dấu sắt nung cuối cùng.
Langdon lo lắng nhìn sang phía Vittoria. Điềm tĩnh một cách kỷ lạ, cô gái đang quansát mọi thứ xung quanh, lồng ngực phập phồng đều đặn… hơi thở nhẹ và sâu. Chẳng lẽ Vittoria sẽ là nạn nhân cuối cùng? Hay chính là bản thân anh?
- Ngạo mạn quá đấy ông bạn. - Tên sát thủ nhìn theoánh mắt Langdon, cười khẩy. - Các người chẳng có nghĩa gì hết. Các người đềuphải chết, cái đó thì rõ rồi. Nhưng người cuối cùng phảichết là một đối thủ rất nguyhiểm của Illuminati.
Langdon không hiểu nổi. Mộtđối thủ nguy hiểm? Tất cả những vị Hồng y đáng kính nhất đều đã bị sát hại. Giáo hoàng thì đã tạ thế. Tất cả đều do hội Illuminati sát hại. Nhìn vào đôi mắt vô cảm củakẻ sát nhân, Langdon đọc thấy câu trả lời.
Giáo chủ Thị thần.
Giáo chủ Thị thần Ventrescađã mang lại niềm hi vọng lớnlao cho toàn thế giới trong giờ phút nguy khốn này. Chỉtrong một đêm, ngài đã khiến cho hình ảnh của Illuminati trở nên xấu xí hơn bội lần gõ ràng là ngài sẽ phải trả giá. Ngài chính làmục tiêu cuối cùng của Illuminati.
- Mày sẽ không thể làm gì được ngài. - Langdon nói với vẻ đầy thách thức.
- Không phải tôi. - Hắn trả lời, và tiếp tục dồn cho Langdon phải lùi lại phía sau. - Niềm vinh dự đó được dành cho chính Janus.
- Đích thân người đứng đầucủa Illuminati định sát hại Giáo chủ Thị thần à?
- Đặc quyền phải đi đôi với đặc lợi chứ.
- Nhưng lúc này không ai cóthể vào trong toà thánh!
Mặt tên sát thủ vênh lên đầy đắc ý:
- Trừ trường hợp người đó đã hẹn trước.
Langdon càng không hiểu rathế nào. Người duy nhất đã hẹn đến toà thánh lúc này được giới báo chí gọi là Người từ tâm lúc 11 giờ đêm- chính là người mà Rocher cho rằng có những thông tinquan trọng có thể cứu đượctoà thánh.
Langdon dừng phắt lại:
- Chúa ơi!
Kẻ giết người cười đắc chí, lấy làm thích thú vì những lo lắng trong tâm trí Langdon.