THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ
Tác giả: Dan Brown
Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 108-phần 3
- Ông bạn biết không, chínhtôi cũng băn khoăn không hiểu Janus sẽ làm cách nào để lọt được vào trong toà thánh. Nhưng lúc ở trên xe, tôi nghe đài nói về nhân vậttừ tâm lúc 11 giờ khuya. - Hắn nhếch mép cười - Toà thánh sẽ mở rộng cửa và nồng nhiệt đón chào Janus.
Langdon suýt ngã. Janus chính là Người từ tâm lúc 11giờ khuya! Thật xảo trá! Người đứng đầu Illuminati sẽđường hoàng tiến vào phòng làm việc của Giáo chủ Thị thần. Nhưng làm thế nào mà Ianus qua mặt được Rocher nhỉ? Hay chính Rocher cũng có dính líu đếnviệc này? Langdon thấy lạnh xương sống. Sau cú chết hụt trong nhà vòm bí mật, anh cảm thấy không thể tin được con người này.
Hắn bất thần xiên mạnh mộtnhát, cây gậy thọc trúng vào mạng sườn Langdon.
Langdon nhảy về phía sau và thốt lên:
- Nếu thế thì Janus sẽ không thể thoát ra ngoài được!
Kẻ giết người nhún vai:
- Được hi sinh vì lý tưởng là một vinh dự.
Có lẽ hắn nói nghiêm túc. Không lẽ Janus đến Vatican để hành động bất chấp tínhmạng bản thân? Vinh dự? Trong thoáng chốc, Langdonđiểm lại trong đầu toàn bộ mưu đồ khủng khiếp của hộiIlluminati. Họ đã hoàn tất toàn bộ kế hoạch đề ra. Vị tu sĩ trẻ tuổi đã vô tình tiếp tay cho họ sát hại giáo hoàng bất ngờ trở thành một đối thủ lợi hại. Để đối phó lại, người đứng đầu củaIlluminati sẽ đích thân xuốngtay với con người tội nghiệpđó.
Đột nhiên Langdon không thấy bức tường sau lưng anh đâu nữa. Một luồng gió đêm mát lạnh ùa vào phòng,bước thụt lùi tiếp theo đưa anh ra tận ngoài trời đêm. Ban công! Giờ thì anh đã hiểu mục đích của hắn.
Langdon ngay lập tức mường tượng phía sau, bancông nhô ra ngoài, cách mặt đất hơn 30 mét. Trên đườngvào, anh đã kịp quan sát kỹ. Tên sát thủ lão luyện này không bỏ phí chút thời gian nào.
Hắn tấn công ngay tức thì. Đầu gậy nham nhở đang laothẳng vào bụng Langdon, anh nhảy lùi ra sau, đầu gậy đâm vào vạt áo. Ngay lập tức cây gậy lại nhằm thẳng vào đầu anh. Langdontiếp tục lùi ra sau, đến sát hàng lan can. Chắc chắn Langdon sẽ không thể thoátđược đòn tấn công tiếp theo, bởi anh đã ở thế cùng.Anh xoay người, nhoài ra, túm lấy cây gậy. Bàn tay bị thương đau như xé nhưng mặc, anh vẫn siết chặt tay.
Tên sát thủ không chút lúngtúng. Hai đối thủ cùng lên gân lên cốt mặt đối mặt, hơi thở hôi hám của hắn phả thẳng vào mặt Langdon. Thanh sắc bắt đầu trượt xuống. Đối thủ của anh quá to khoẻ. Tuyệt vọng, Langdon liều lĩnh soài chân,chấp nhận mất thế cân bằng, định đạp vào bàn chân bị thương của hắn. Nhưng tên này quả là một sát thủ lão luyện hắn tránh đòn một cách dễ dàng.
Langdon đã chơi hết quân bài cuối cùng, và anh đã thua.
Tên sát thủ vung cao cánh tay, đẩy Langdon ra sau. Hàng lan can chỉ thấp đến bắp đùi Langdon, và tít bên dưới, cách khoảng 30 mét làkhoảng sân rộng của toà lậuđài. Kẻ giết người vặn thanhsắt, dồn đầu gậy thẳng vàogiữa ngực Langdon. Anh ngửa người ra sau để tránh, lưng uốn cong trên hàng lan can ngăn cách anh với vực thẳm chết chóc bên dưới.
- Tạm biệt ông bạn, - tên sát thủ cười khẩy.
Ánh mắt lóe lên hiểm ác, kẻ giết người ra đòn lần cuối. Mất điểm tựa, hai chân Langdon không còn trụ vững được nữa, anh chới với rồi ngã nhào. Langdon chìa tay túm lấy tay vịn, nhưng tay trái bị lỡ trớn, chỉ có tay phải bám được vào một thanh trụ đá. Kết quả là anh bị treo lơ lửng ở tư thế lộn ngược, một tay và một chân vẫn cố níu lấy tia hi vọng cuối cùng.
Đứng lù lù ngay sát anh, tênsát thủ vung cao cây gậy, sắp sửa xuống tay. Đúng lúc thanh chấn song bằng sắt chuẩn bị giáng mạnh xuống, Langdon bất thần trông thấy… Có thể đấy chỉ là một linh tính hay ảo giác gì đó trong lúc cận kề cái chết, nhưng anh chợt thấy một vầng sáng bao quanh kẻ giết người. Sau lưng hắn chợt xuất hiện quầng sáng chói loà… hệt như một quả cầu lửa.
Đang ra sức giáng mạnh câygậy sắt, tên sát thủ đột ngột buông tay ra, miệng rú lên đau đớn. Cây gậy sắt sượt qua người Langdon, rơi xuống dưới. Kẻ giết người lập tức quay lưng lại, vừa đủ để anh nhìn thấy ngọn đuốc đang cháy trên lưng hắn. Đu người trèo lên lan can, Langdon thấy Vittoria đang mặt đối mặt với hung thủ, mắt rực lửa căm thù.
Cô gái đang cầm ngọn đuốc trên tay, lửa đuốc bập bùngsoi sáng khuôn mặt đầy nộ khí. Giờ không phải là lúc hỏixem cô gái đã tự giải thoát bằng cách nào. Langdon đu người qua tay vịn.