M thấy kũn khuya rồi nên up hù chơi ai sợ thỳ đừng đọc nha
#1 19 Tháng mười 2012
Xin chào,chắc mấy anh dê cụ đã biết đến 'rình gái tắm" cho em viết.
nên bây giờ em xin phép viết thêm truyện,nếu có time và ý tưởng thì em sẽ cho nó nổi như 'Ma thổi đèn" luôn. Cho anh em đọc cho đã.
Đính chính là em viết bằng mobile nên đừng có hối mà gây loãng topic. Sự thành công là do anh em ủng hộ,cám ơn.
17h52'!hôm nay cúp điện.(nhà em cúp ý nhá)
Tại ký túc xá nọ(chung cư)...hàng đêm mọi người đều nghe rõ tiếng 'bộp...bộp...bộp..." từ phía cầu thang vang lên từ tầng 13 cho đến tầng trệt,việc này bắt đầu xảy ra...ngày càng mãnh liệt hơn....khi tôi về nước và ghé thăm khu chung cư,nơi mà tôi không thể quên...tôi là Boo!
Chương 1:chia tay kinh hoàng.
7 năm trước....
-không,em không muốn chia tay.
-cút đi.
-tại sao??em yêu anh mà...
-cô đã phản bội tôi,đồ khốn....còn hỏi tôi à??ngủ với thằng mà cô hay nói 'em và cậu ấy chỉ là bạn thôi..."-tôi nóivới giọng khinh khỉnh.
-nhưng....
-không nhưng nhị gì cả,khi tôi đến với cô. Tôi biết tôi không phải là thằng đầu tiên,tôi tự an ủi mình...tôi thật lòng yêu cô. Hết thằng cha sếp dê xồm của cô mà thằng phó phòng cũng chẳng tha...tôi yêu nhầm 1 con đĩ à?
-nhưng mà...
-tôi biết...thằng này nghèo(chỉ vào tôi) không đủ sức chăm lo,cung phụng cho cônhư 2 thằng lǹ kia,đời nó chó thế đấy...cô hãy ra khỏi đời tôi đi...
Tôi bước ra khỏi căn phòng mà người con gái tôi đã-từng-yêu.
-Boo!!!nếu anh bước đi,tôi sẽ nhảy xuống.
Dòng điện xẹt chạy ngang tai,muỗi-hù dọa bao nhiêu lần oh year cắt mạch máu,thuốc chuột trộn cơm hay đại loạithế??
-đây,wellcome to heaven nhớ.(vừa nói vừa mở cửa mời và không quên nở nụ cười đểu như mấy thằng khống tàu khựa).
-anh...anh...tôi...
-thôi quá đủ rồi hãy để tôi yên....
Lộp...cộp...lộp cộp...tiếng giày trên đôi chân vang lên...tôi bước đi...trời lạnh,khóithuốc thoáng bay...
-Ôi....hành lý!
Vội quá...quên lấy. Lại phải bước lên...cửa khép hờ...linh tính điều gì đókhông hay mách bảo tôi. Chạy ập vào phòng,tôi chạy vào nhà vệ sinh,nhà bếp...vẫn không thấy...phòng ngủ...trên bàn là 1 tờ giấy với những dòng chữ nguệch ngoạc. Không đọc cũng biết,nhanh hết mức có thể tôi phóng nhanh lên sân thượng hết mức có thể...đêm khuya thế này...không đi lên đó thì làm gì nữa...mới hù dọa xong,tính chơi giống phim cơ à...-tôi nghĩ.
Vừa leo lên bật tung cánh khửa sân thượng...chưa kịp ngăn cản,cô ta-là Xuânđã từ tầng 15 nhảy xuống cho dù tôi cố sức kêu la.
Rơi xuống ở nơi cao chóng mặt,không kịp nữa rồi...
Vù...vù...vù....
-Tôi hận anh,tôi hận anh....TÔI HẬN ANH!!!!
Trên sân thượng tôi vẫn nghe rất rõ...
Xuân rơi xuống nơi dây mắc quần áo,cái cổ rơi trúng lên sợi dây thép cộng thêm lực rơi tự do khiến cái đầu không thể giữ nổi...văng ra...lăn dài trên sân và tai tôi nghe rõ tiếng bộp!bộp!!
Chuyện xảy ra quá nhanh....