_Ê ê, đợi tí tao có đt.
_Tao giết mày!!!!!!!- nó rống lên
Định dừng lại nhưng thấy cái bản mặt nó nhìn ghê quá nên tui chạy tiếp. Vừa chạy vừatrả lời đt.
_Alô? Ai vậy?
_Em, Trang nè.
_Hả?- tui thằng lại cái két.
Thằng Đức chạy tới, tui lách qua một bên rồi giơ chân ra, nó mất trớn cộng thêm bị vấp chân tui nên nó úp mặt vô cái cửa rồi nằm đó luôn. Tui tiếp tục nói chuyện đt.
_Gọi cho anh có gì không?- tui hí hửng
_Chiều nay anh bận gì không?- bé hỏi, giọng nghe lạnh như tiền
_Không?
_Vậy chiều nay khoảng 5 giờ qua nhà em.
_À ừ...mà nè....
...tút...tút ...út. Tui chưa kịp nói hết câu thì bé Trang tắt máy. Tui ngẩn người ra.
_Đại ca, sao vậy?- thằng Đức vỗ vai tui
_Không...không có gì. Ăn cơm không tao nấu?
_Thôi khỏi, em ăn mì được rồi.
Ngồi coi TV mà cứ nghĩ tới bé Trang, bỗng dưng tui thấy sợ. Một nỗi sợ vô hình. Tui cũng không biết mình đang sợ cái gì.
Chiều 5 giờ.
_Tao đi ở nhà khóa cửa nghe chưa?
_Yêm tâm đại ca.
_Ừ.
Dặn dò thằng Đức xong, tui đạp xe lại nhà bé Trang. Bé ngồi chờ tui trước cổng nhà tự khi nào. Dừng xe, bé nhìn tui mặt hầm hầm...nhưng vẫn dễ thương chết được .
_Làm gì mà đứng ra sớm vậy? Nhớ anh lắm à?- tui chọc
Bé không nói không rằng dắt xe ra rồi kêu tui ra quán trà sữa hôm bữa đi mua đồ sinh nhật với bé. Vừa đạp xe, tui vừa nhìn bé. Lâu lâu bé cũng liếc tui, hic, không biết có chuyện gì rồi. Tới quán trà sữa. Tui với bé đi lên lầu, ngồi chỗ cũ. Quán nhìn vắng ngắt không có ai. Gọi nước xong bé mới bắt đầu nói chuyện với tui:
_Hôm qua em đi thăm anh Mẫn...- bé lạnh lùng
_Sao chứ?- tui ngạc nhiên
_Ảnh bị gãy chân, giờ phải nằm ở nhà, ba máảnh mướn gia sư tới dạy.
Tui hớp ngụm nước rồi nghe bé kể tiếp.
_Anh Mẫn nói cho em biết hết rồi, tại sao anhlại phá sinh nhật của ảnh?!- đột nhiên bé lớntiếng
_Anh....- tui cúi gầm mặt, tim đập thình thịch, mặt nóng ran.
_Anh nói đi chứ, sao anh làm vậy?! Em cứ tưởng anh là người tốt, anh hiền nhưng không ngờ.-bé nói như tát nước vào mặt.
_Ừ, anh làm vậy tại vì anh thích đó, anh không muốn em đi với thằng đó chút nào!!!
_Nhưng anh cũng đâu cần phải làm vậy?!!!! Tại sao?!!! Anh nói em nghe đi??!!
_Em thích thằng đó à?!! Em muốn anh tới xinlỗi nó chứ gì?!!! Vậy mai anh đi với em!!!
_Không em không có!
_Đừng có cãi bướng nữa, em không không giấu anh được đâu!!!
_Em đã nói là không có mà!!- bé bắt đầu rơmrớm nước mắt
_Em im đi!!! - không kiềm được tức giận tui hất đổ li nước trên bàn xuống đất.
Tui đứng phắt dậy, định về, đi được mấy bước thì bé Trang hét lên:
_Em thích anh!!! Đồ ngốc!!! Em thích anh!!!
Tui khựng lại, bé Trang nói thêm 1 lần nữa, lần này bé vừa nói vừa khóc:
_Em thích anh mà!!! Anh không biết sao!?!!
Lúc đó do quá tức giận nên tui đi về luôn, xuống dưới tính tiền xong thì bé Trang cũngtừ trên lầu bước xuống. Tui nhảy lên xe đạp như bay về nhà, bỏ lại bé nhìn theo tui 1 cách vô vọng.
Chap 26
Về tới nhà , tui thảy xe xuống cái rầm, ngồi phịch trước cổng nhà thở dốc. Đầu óc bấn loạn, không biết mình vừa làm gì. Ngồi được một lát, tui đứng dậy kêu thằng Đức ra mở cổng.
_Đức!!!Mở cổng!!!
Kêu tới tiếng thứ ba nó mới chạy ra mở cổng.
_Đi chơi với ai vậy đại ca?
Tui đi thẳng vô nhà, không nói với nó câu nào. Nằm xuống võng, tui gác aty lên trán suy nghĩ. Bỗng dưng thấy hối hận tại sao lúcđó không quay lại và ôm bé Trang thật chặt. Thật sữ lúc đó giận quá mất khôn. Càng nghĩcàng thấy mình ngu.
_Đại ca? Đi chơi về làm gì mà mặt chù ụ vậy?
_Im, tao có chuyện buồn.
_Chuyện gì đại ca.
_Im, tao đang suy nghĩ.
_Suy nghĩ gì đại ca?
_Im, tao đang bực.
_Bực gì đại ca?
_Tao bực.....cái mỏ của mày á!!!- Tao sửng cồ lên
_Chỉ có gái mới có thể làm đại ca nổi khùng vầy thôi..hé hé- nó cười đểu tui
_Mày biết gì mà nói, lo đi học bài đi.
_Gì chứ, em thì em đi dép trong bụng đại ca- nó giở giọng rành đời ra
_Ngu! "Guốc" chứ không phải "dép".
_Ăn cơm chưa đại ca?- nó đánh trống lảng để che giấu cái sự ngu của mình.
_Chưa, xuống nấu mì gói ăn.- tui trả lời
_Nữa hả? Ăn quoài, ngán quá.
_Muốn ăn cơm thì tự nấu, tao làm biếng quá.
_Đại ca, nấu cơm đi, ami em về rồi.- nó nhằn
Thấy cũng tội nên tui xống dưới bếp nấu cơm. Ăn trứng tiếp. Ăn xong tui lên phòng làm mấy bài bài toán với học ngữ văn. Lần quần cũng tới 8 giờ mấy gần 9 giờ. Xuống nhà, coi Tv với thằng Đức. Vừa coi vừa nghĩ tới chuyện hồi chiều với bé Trang, bây giờ muốn nói chuyện với bé lắm nhưng mà không biết phải làm sao. Tui móc đt ra bấm số của bé, bấm xong rồi xóa, xóa rồi bấm vô tiếp. Đang bấm thì đt reo.
_Alô?
_Cho mình hỏi có phải T đầu dây hông?
_Phải? Ai vậy?
_Hì, hông nhận ra giọng mình hả?
_Không.
_Linh nè