Chap 19
Hoa sốt ruột đi tới đi lui vì trời đã ngã trưa mà Min vẫn chưa vác mặt về.Cô bé khá lo lắng cho cậu.
-Cháu đừng lo nữa,cháu gái!Rồi thằng Min sẽ về thôi!
-Nhưng...cháu không yên tâm,ông à!Cậu ấy chân ướt chân ráo ngày đầu đi bán thế,cháu sợ...
-Thằng Min nó đâu phải trẻ lên ba mà cháu lo lắng cho nó như thế.Thôi!Vào trong này đi cháu!Chốc nó về thôi mà!
Mười lăm phút sau,bóng Min lững thững trong con hẻm dẫn vào nhà.Áo quần cậu lôi thôi lếch thếch như vừa đánh nhau với ai đó.
Thấy Min,Hoa mừng lắm nhưng vừa trông bộ dạng thất thểu của cậu,cô bé thốt lên:
-Cậu làm sao vậy?Quần áo sao nhăn nheo thế kia?
Min lắp bắp,giọng run run:
-Hoa...Hoa lấy cho mình chai nước mau lên,cổ họng gần cháy khô rồi!Rồi...rồi mình sẽ kể cho Hoa nghe chuyện này!
Hoa đưa chai nước cho Min.Cậu mở nắp tu ừng ực như thể một người đi giữa sa mạc hoang vu nắng gắt cần những giọt nước để cứu trợ cho cơn khát đang ập đến.
Khi đã thỏa mãn,Min nói:
-Hồi sáng này,Hoa biết không...mình...mình bị một người vờ hỏi mua vé số rồi khi mình sơ ý,hắn quơ cả sấp rồi...
Hoa liền chen ngang:
-Sao!Cậu mất hết vé số rồi à?
Min gật đầu:
-Người đó đi xe máy nên mình không đuổi theo hắn ta được!Cũng may có bà lão tốt bụng gần đó thương tình cho mình ít tiền,nếu không,mình không dám về đâu!
Nói xong,Min rút ra hai tờ polyme một trăm ngàn trao cho Hoa.
-Số tiền này,nếu bán cả ngày được ngần ấy không hả Hoa!
Hoa tính nhẩm trong đầu.
-Nếu cậu bán hết chỉ được trăm rưỡi thôi!Mà bà lão gì đó cho cậu hai trăm,cậu lãi rồi đó!Xem như trong cái rủi có cái may.
-Ừ!Nếu không có bà lão kia giúp đỡ,chắc mình trốn đi luôn rồi!
-Lần sau cậu cẩn thận hơn nha.Ở thành phố này người tốt thì ít,kẻ xấu thì nhiều.Cho nên,đây cũng là bài học cho cậu đó.Mà này,cậu chỉ muốn nói chuyện mất vé số với mình thôi hả?
Min đăm chiêu vài giây rồi trịnh trọng phát biểu:
-Mất vé số là chuyện phụ thôi!Cái này chính mới ghê à nha!
Hoa hối thúc:
-Chuyện gì,Min nói nhanh đi!Hoa hồi hộp quá à!
Rồi Min ngồi xuống chiếc võng trước nhà,Hoa ngồi bên cạnh,áp hai tay lên má,chăm chú lắng nghe.
Min thở dài một tiếng rồi ung dung bắt đầu câu chuyện một cách tỉ mỉ cặn kẽ.