Cô bé rón rén lại gần quầy bán cơm.
- Cô ơi cô cho con xin 1 chén cơm được không? Bữa nay mẹ con bệnh, không đi làm được, con không có tiền mua cơm...
- Không có tiền thì biến đi!
Ngày hôm sau cô bé lại tới, gươngmặt rạng rỡ hơn hẳn.
- Cô ơi cô bán cho con 3 ngàn cơm nha!
- Có mỗi 3 ngàn thì biến đi, ai bán 3 ngàn cơm cho mày!
Cô bé nấc nghẹn, bàn tay cùng mấy tờ bạc lẻ run run...
- Dạ con tưởng... chỉ cần có tiền là sẽ mua được cơm...
Thế mới biết, thứ lạnh nhất trên thế gian này không phải là băng tuyết.
Mà chính là trái tim con người...