Yêu cùng lớp. Đứa ngồi đầu, đứa gần
cuối. Hạnh phúc là khi quay xuống,
vô tình chạm ánh mắt nhau, cả hai chỉ
kịp cười ngại ngùng rồi vội vàng
tiếp tục học.
Yêu cùng lớp. Thỉnh thoảng một câu
nói đùa vu vơ của thầy cô hoặc đám
bạn cũng khiến hai đứa đỏ mặt,
ngượng lắm đấy nhưng vẫn tỏ ra bâng
quơ ...như không biết gì.
Cùng lớp, giờ kiểm tra, đứa này hí hoáy
mãi không làm được bài, đứa kia
thấy cũng thương thương. Chỉ chờ cô
quay đi để nhắc bài mà sao khó quá.
Yêu cùng lớp, là cái gì cũng gấp đôi.
Giấy kiểm tra, bút tẩy mang gấp
đôi và cả nỗi lo đong đầy. Cả hai đứa
phải phấn đấu cùng nhau thì mọi
người mới ủng hộ, nhất là thầy cô và
phụ huynh nữa.
Những đêm thức khuya ôn bài, đứa
này kiểm tra đứa kia qua điện thoại,
giải đáp qua internet. Cũng có lúc
mạng tắc nghẽn, gọi đầu dây bên này
mà sao bên kia cứ tít tít hoài, đành
ngậm ngùi ôn bài một mình, thấy
thiếu thiếu ghê.
Yêu cùng lớp, vừa là bạn bè, người
yêu, còn là đối thủ cạnh tranh nữa.
Đứa này điểm cao chẳng biết an ủi đứa
điểm thấp hơn thế nào, đành im
lặng đi bên cạnh, chờ người ta cười để
làm hòa (mặc dù có lỗi gì đâu).
Đi học cùng nhau, nhớ cả những ngày
mưa và ngày nắng. Lắm lúc có những
hôm mưa lạnh, đứa này ngồi sau chui
trong áo mưa, quàng tay ôm, hát
nghêu ngao, làm cho người ta cảm
thấy hôm nay như có nắng hắt vào.
Những hôm học cả ngày, không được
nghỉ trưa, hai đứa vào quán kem ngồi
xem lại bài. Đứa kia chăm chú quá,
chẳng để ý người ta đã gục trên vai
mình. Sợi tóc bay bay dưới cằm và
khuôn mặt tròn tròn bầu bĩnh áp trên
vai, chỉ muốn thế này mãi.
Yêu cùng lớp, có cả khi bất hòa, giận
dỗi. Không tránh mặt được, giờ ra
chơi con gái lủi thủi ra ngoài, vô tình
gặp kon trai cũng đang ở ngoài
kia. Nụ cười ngô nghê hối lỗi làm sao
giận lâu được chứ?
Yêu cùng lớp, cùng bên nhau những
ngày có “nắng”, cả khi có “mưa”.
Nhưng dù “thời tiết” thế nào, cả hai
cũng sẽ dung hòa, cất những kỉ niệm
đó thật cẩn thận trong ngăn trái tim,
để mai sau nhìn lại, nhận ra rằng
chúng ta đã có một thời học sinh thật
đẹp..