Trang 1 ... 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21 • Chuyển đến trang
ID Topic: 14237 • Có 36,114 lượt xem
Nhìn cũng hay.
(Opera Mini 4.1.1)
_______________
Ta là sứ giả hoà bình
up top
(Opera Mini 7.1.3)
_______________
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Chủ đề: ĐỪNG NGHỊCH DẠI VỚI NHỮNG CÁI BÓNG!
Bạn có thắc mắc, bóng thì có gì mà phải sợ?
Điều này không đúng đâu, bởi thực tế, "bóng" và "hình ảnh trong gương" chính là 2 thứ gần gũi với ma nhất.
BÓng giống với hồn ma ở chỗ, chúng đều có hình dạng giống người, nhưng phi vật thể, đều không thể nắm bắt được mà chỉ có thể cảm nhận.
Bạn có biết rằng, ma nhìn con người chúng ta mờ mờ, nhưng nhìn bóng của chúng ta thì rất rõ!
Đó là lý do tại sao ma sợ ánh sáng. Bởi khi có ánh sáng, hình ảnh con người sẽ mờ đi, còn bóng của chúng ta rõ nét hơn. Đây là lý do khiến nhiều trường hợp gặp ma mà vẫn thoát hiểm ngoạn mục nhờ chút ánh sáng của đèn!
Còn nữa, khi chúng ta ở một mìnhtrong bóng tối, chúng ta không có bóng, bởi vậy, ma nhìn thấy chúng ta dễ dàng. Và đó cũng là nguyên nhân khiến đa phần ma dọa người trong lúc tối!
Một trong những cách gọi ma đếnnhanh nhất chính là bạn đùa giỡnvới cái bóng của bạn, tạo cho nó những hình hài quái lạ. Ma sẽ phát hiện ra những sự bất thường này, và nó tìm đến bạn cũng là điều dễ hiểu!
Không tin? Được. Nếu bạn là người yếu vía, tối nay mở cửa sổ, tắt đèn, thắp nến, làm sao để in bóng bạn trên tường, rồi cứ nhảy múa hay làm gì tùy bạn, miễn sao bóng của bạn trông càng lạ lùng càng tốt! Khi đó, nếu như có 1 cơn gió thổi tắt nến. Thì hay đứng im, đừng bật đèn làm gì hết.
Bởi, không kịp nữa rôi!
(Nokia c2-01)
_______________
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Những tiếng gõ - Tap Tap Tap
Vài tuần trước tôi đã chuyển đến một căn nhà mới. Chính xác hơn là một căn nhà dành cho hai hộ ở.Cuối cùng thì tôi cũng thoát khỏi cảnh sống chung cùng với cha mẹmình và quyết định tìm đến một sự dàn xếp tuyệt hơn trong căn nhà hai hộ này. Tuyệt nhất là căn nhà này vẫn chưa có ai ở.
Tôi nhớ đã hỏi chủ căn nhà tại sao lại không có ai sinh sống ở đây. Cô ấy kể cho tôi một câu chuyện về cái chết của một người phụ nữ hay những gì đại loại thế. Hiển nhiên là bà ấy đã bị đau tim trong khi đang xem tivi.
Tôi không mê tín hay gì khác, nên nó chả khiến tôi khó chịu mấy. Tôichỉ hạnh phúc khi đã tìm được cho mình một không gian riêng.
Đêm đầu tiên ở đây, đang nằm trên giường thì tôi nghe thấy tiếng gõ. Có vẻ như nó đến từ cánh cửa sổ và tôi thừa nhận rằngtôi đã ước ba mẹ đang ở đây với tôi. Tôi miễn cưỡng tỉnh dậy và cầm chặt cây gậy bóng chày ở dưới gầm giường trước khi đi đến chỗ cánh cửa. Tôi giật mạnh tấm chắn, chả có gì ở đó.
Buổi sáng hôm sau tôi kiểm tra xem có dấu chân trên tuyết không, ( Khi tôi chuyển đến thì đã là tháng 12 ) chẳng có gì. Tôi nghĩrằng điều đó thật đáng sởn gai ốc, nhưng tôi phải đi làm nên không có thời gian để nghĩ nhiều về nó.
Đêm thứ hai tôi lại nghe thấy tiếng gõ cửa đó. Lần này thì to hơn và tôi đã mong đợi điều đó. Tôi chạy đến chỗ cửa sổ ngay lúc đó và nhanh chóng giật mạnh tấm chắn. Vẫn chả có gì ở ngoài cửa sổ. Vào thời điểm đó tim tôi đập như muốn điên lên, có cảm giác như tôi là một đứa trẻ bảy tuổi trong cơn giông bão vậy.
Tôi quyết định đến thăm cha mẹ tôi vào hai ngày sau. Đó là lí do đểtôi ra khỏi cái căn nhà sởn gai ốc đấy. Tôi nói với họ về những tiếnggõ và họ nói rằng có thể đó chỉ là một con sóc hoặc cái gì khác. Nó cũng hợp lí vì căn nhà chỉ cách khu rừng nửa dặm. Tuy nhiên, lòng tôi trùng xuống khi cuối cùng tôi cũng trở về nơi đó.
Khi trở về tôi lại nằm ở trên giường. Tất nhiên là tôi nghe thấytiếng gõ cửa, nhưng vào thời điểm đó tôi chỉ nhún vai. Tôi tin bố mẹ mình rằng đó chỉ là một con sóc. Tuy nhiên, một vài phút sau tôi lại nghe tiếng gõ cửa, nhưng lần này nó còn to hơn. Không thể có con sóc nào lại có thể đập cửa mạnh đến như vậy.
Tôi bật dậy như điện xẹt và nhanhchóng chạy đến cánh cửa sổ một lần nữa. Tôi nhấc cái mành lên và lại chả thấy gì ở ngoài cánh cửa. Thay vào đó tôi lại thấy hình ảnh phản chiếu qua cánh cửa sổ. Đằng sau tôi là cái tivi, và trong cái tivi đó tôi nhìn thấy khuôn mặtcủa một bà già đang liếc nhìn tôi và bà ta nhấc ngón tay lên, gõ lên mặt kính một lần nữa.
(Nokia c2-01)
_______________
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Something Was Wrong - Có chuyện gì đó không ổn
Vào sáng sớm, John Sullivan nhận ra mình đang đi bộ dọc theo con đường xuống phố. Anh ta không biết mình đang làm gì ở đây, làm sao mình tới được đây hay là trước đó mình đã ở đâu. Anh ta thậm chí còn không biết bây giờ là mấy giờ. Anh thấy một người phụ nữ đang đi về phía mình, anh ta dừng người đó lại.
"Tôi nghĩ rằng tôi đã để quên đồng hồ ở nhà rồi," anh nói và mỉm cười. "Cô có thể cho tôi biết bây giờ là mấy giờ không?"
Khi người phụ nữ thấy John, cô ta đã hét lên và chạy đi. John để ý rằng mọi người có vẻ sợ anh ta. Khi mọi thấy anh, họ luôn chạy đi.
"Có điều gì đó không ổn với mình rồi," Anh nghĩ. "Tốt hơn hết là mình nên về nhà."
Anh đón taxi để về nhà, người lái xe nhìn anh và lái xe đi.
John không hiểu chuyện gì đang diễn ra, và điều đó làm anh ta sợ.
"Có lẽ một người nào đó ở nhà sẽ đến và đón mình," anh nghĩ. Anh tìm thấy một trạm điện thoại công cộng và anh gọi cho người vợ đang ở nhà, nhưng có một giọng nói lạ đã bắt máy.
"Xin hỏi có bà Sullivan ở nhà không? anh hỏi."Xin lỗi, nhưng bà ấy đang dự tang lễ," người bên kia trả lời "Ông Sullivan đã chết vào ngày hôm qua vì một tai nạn dưới phố."
(Firefox 20.0)
_______________
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Up top
(Nokia c2-01)
_______________
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
A FEAST FOR ONE
Mẹ tôi lúc nào cũng bảo là mắt bà còn to hơn bụng bà
Nhưng mà tôi thấy cả hai đều khiến tôi no bụng như nhau.
SUICIDE PREVENTION
Tôi liếc nhìn đồng hồ và ga Sloughdần dần hiện ra trước mắt tôi.
17:15, ngày 5/11 năm 2013. Cỗ máy thời gian đã thành công. Chả mấy chốc tôi đã tìm được cô ấy: Tóc vàng hoe rối bù, mặt đỏ ửng và đẫm lệ. Không một hành khách nào để ý đến cô, hay là biết đến cuộc đấu tranh tâm lí nảy lửa trong tim cô.
17:16, tôi mua vé và đi đến sân gasố 4. Chỉ còn vài phút nữa thôi là chuyến tàu tốc hành tới Oxford cập bến, và 600 tấn thép sẽ lấy mạng cô ấy, vĩnh viễn. Tôi tìm cách đứng đằng sau cô ấy, cố gắng để không để bị phát hiện.
17:17, nghe thấy tiếng hú còi từ đằng xa, tôi biết tôi chỉ còn vài giây để cứu cô, cứu cô khỏi cái quyết định điên rồ, cái quyết định sẽ làm gia đình cô đau khổ trong suốt một thời gian dài. Tôi hít mộthơi sâu và đẩy cô ấy xuống đường ray tàu bên dưới.
(Nokia c2-01)
_______________
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
The Holder of the Syzygy
Trong bất kì thành phố, tại bất kì đất nước, tới một nhà kho hoặc nhà máy nào mà bạn tìm được. Khi bàn tiến tới bàn tiếp khách, yêu cầu một tàu vận chuyển cho người được gọi là “Người Nắm Giữ Ngày Sóc Vọng” (The Holder of the Syzygy). Người thư kí sẽ không tin bạn, nhưng hãy thật cương quyết và nếu cần thiết hãy yêu cầu được gặp quản đốc. Ông ta sẽ đến trong một lúc, và cũng nhạo bán bạn, nói rằng ông ta chưa từng nghe nói tới người này. Hãy thật kiên nhẫn và cuối cũng ta sẽ quan tâm đến sổ ghi chép, sắc mặt ông ta khô lại khi ông ta tìm thấy cái tên đó trên giấy tờ của ông ta.
Ông ta sẽ dẫn bạn lên trên tầng của nhà máy, nhưng ông ta sẽ yêucầu bạn đeo dụng cụ bảo vệ mắt. Bạn phải có Đôi Mắt vào lúc này, mặc dù đây không phải mục đích thật sự của chúng, nhưng chúng đủ đáp ứng cho việc này. Nếu bạnkhông có Chiếc Kính, bạn sẽ làm hao mòn thời gian và cuộc sống của bạn. Đeo Đôi Mắt lên trước khiđi theo ông ta.
Người quản đốc sẽ đưa bạn ra khu vực cũ nhất và xa nhất của nhà máy. Sẽ có những dãy hộp dường như vô tận ở đây, nhưng đừng do dự và cũng đừng kiểm tra nhãn hàng và địa điểm chúng được chuyển đến. Bạn sẽ nhận ra chúng đã ở đây nhiều năm, thậm chí hàng thập kỉ, với những địa điểm xa lạ và thậm chí là cả những con người kì lạ, nhưng chúng không có giá trị gì trong nhiệm vụ của bạn. Thay vì thế, hãygiữ ánh mắt của bạn theo người quản đốc. Ông ta rất muốn bỏ bạn lại xung quanh hàng để kệ các tông mốc.
Sau những gì như cả một ngày đi bộ xuống lối đi dường như khôngbao giờ kết thúc, người quản đốc sẽ dừng lại trước một thùng thưa có kích thước lớn. Nó được làm bằng gỗ nhưng không không có về là được làm từ những tấm ván gỗ riêng lẻ, thay vì thế, nó giống như được tách ra từ một miếng gỗ đồ sộ của khu rừng bóng đen tối mà ta có thể tưởng tượng ra, luôn luôn tối. Đặt ở trong thùng làmột cánh cửa.
Nếu chiếc thùng phát ra những tiếng khóc của trẻ con, phần nào đó giống tiếng vo vo, hoặc là rungnhẹ, thì bạn có thể thở nhanh chóng thở phào nhẹ nhõm vì những gì bên trong vẫn là thứ bạn đang tìm kiếm. Nhưng nếu bầu không khí của chiếc thùng này được lấp đầy sự im lặng, hoặcbất cứ âm thanh nào khác, thì những gì bạn tìm kiếm bên trong đã bị phá hủy, và bạn có thể tìm trong những chiếc thùng thưa ở đây một món đồ nào đó để kết thúc mạng sống của bạn, vì bạn không có cơ hội nào để thoát khỏi loại mê cung này.
Bạn sẽ tìm thấy cánh cửa đã mở khóa, bạn không cần thiết phải gõcửa trước khi vào. Sau đó bạn sẽ đứng trong bóng tối hoàn toàn, chỉ có Đôi Mắt sẽ tiết lộ bản chất thật của không gian bạn đang đứng. Bạn sẽ nhận ra bạn đang gần trung tâm của một mạng lướilớn những trước vòng, tất cả tập trung xung quang một chiếc bục nhỏ với một chiếc ghế dựa, khônggiống một chiếc ghế nha sý. Sự khác biệt trong chức năng trở nên rõ ràng khủng khiếp khi bạn tiến đến gần – chiếc ghê được bao quanh bởi hàng trăm con dao mổ, mỗi một trong số chúng có khớp nối của riêng mình, sẵn sàng trên ghế. Bị buộc vào chỗ ngôi là một hình nộm được làm từcùng loại gỗ đen của chiếc thùng. Ở bất cứ chỗ nào mà hình nộm nên có, tuy nhiên, được khắc bởi một mảnh đất cỏ bị vạt đi giống như một chiếc bát.
Sử dụng một trong số những con dao mổ để cắt tay mình và nhỏ một chúng máu vào chiếc bát. Ngay lập tức, thân thể người nộm sẽ biến từ gỗ thành da thịt, và sự xuất hiện của nó là của bạn. Bạn phải đứng lùi lại khi những con dao mổ lao xuống, làm những vết cắt điên cuồng trên thân thể bóngma của bạn. Bạn sẽ nghe thấy tiếng hét của mình, da thịt bị phân chia là của bạn và không phải của bạn. Vào khoảnh khắc này, những chiếc vòng sẽ thay đổithành những khoảng đên rộng lớn bao la xung quanh bạn, cuối cùng chấm dứt sự liên kết của chúng trong một số điểm. Một số còn lại bị đóng băng trong không khí bên trên và bên dưới bạn, trong khi nhiều cái khác sẽ định cư trên một hàng gọn gàng ở đường chân trời. Số lượng dấu vết trên người của hình nộm – da thịt bạn là số linh vật mà bạn đã tập hợp được; số vòng sẽ cho thấy sự tiến bộ của bạn theo cùngmột cách.
Hình nộm-bạn sẽ nguyền rủa và cầu xin bạn để chấm dứt điều tồi tệ và kết thúc sự đau đớn của nó, nhưng bạn phải lạnh nhạt hỏi nó, “Khi nào chúng sẽ đứng thành hàng?” (When will they align?) Thứ không phải bạn sẽ cầu xin, van xin, và quỳ xuống cảm ơn khi những con dao mổ bắt đầu lao chậm xuống, khóc với bạn xin hãydừng nó lại, nhưng bạn không được nói gì và không được nhìn đi chỗ khác. Lúc này, những lưỡi dao sẽ tạo ra 500 và 38 dấu vết, tất cả lột da người nộm-bạn thành những dải ruy-băng Nhữngchiếc vòng bây sẽ được sắp thànhhàng ở chân trời , và một luồng ánh sáng dài sẽ xuất hiện trên những chiếc bục, cho bạn thấy con đường về nhà.
Trước khi bạn rời đi, lấy từ phần ngực bị hủy hoại của người nộm-bạn một cuốn sách bìa da nhỏ. Sau đó đi theo luồng ánh sáng cho đến khi bạn thấy mình đã ở ngoài nhà máy một lần nữa.
“Bản đồ sao” bây giờ bạn đang cầm là linh vật 117/538. Bây giờ bạn đã có kiến thức về việc khi nào chúng sắp thẳng hàng, mặc dù không có nghĩa là sẽ thấy chúng.
(Nokia c2-01)
_______________
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
THINGS KIDS SAY-PART 01 (LỜI CONTRẺ NÓI-PHẦN 1)
1. Con của ông bạn tôi nói với cậu ấy: “Bố ơi, con yêu bố đến mức mà con muốn chặt đầu bố ra và đem theo nó bên mình để có thể nhìn thấy bố bất kì lúc nào con muốn”.
2.Đứa con 3 tuổi đứng bên cạnh đứa em mới sinh, ngắm nhìn nó. Rồi nó quay mặt lại về phía tôi và nói: “Bố ơi, đây là một con quỷ… Chúng ta nên chôn nó đi”.
3. Em họ tôi thường làm trò dọa mẹ nó hồi bé. Và mỗi lần mẹ nó hỏi tại sao nó lại làm những việc đấy, nó đền thì thầm: “Ác quỷ sai con làm việc ấy”
4.Tôi đang trông một bé gái thì bỗng nhiên nó hỏi tôi để xe ở đâu. Tôi chỉ tay ra ngoài cửa sổ, về chỗ cái xe tôi đỗ ở bên đường. Cô bé quay mặt vào tôi và nói: “Đi ra chỗ đấy mà không được nhìn trái nhìn phải gì cả”. Tôi hỏi tại sao và nó đáp: “Cháu muốn nhìn thấy ai đó chết”
5.Một đêm nọ, tôi đang ru đứa con 2 tuổi của mình đi ngủ. Thằng bé nói: “Chào tạm biệt”. Tôi phải sửa lại: “Không, Con phải nói là “Chúc ngủ ngon” ”. Nó đáp lại: “Con biết là thế… Nhưng lần này là Chào tạm biệt”. Tôi phải quay lại phòng thằng bé mấy lần vào tối hôm đó để kiểm tra xem nó có ở trong phòng không.
6.Đứa con trai 3 tuổi của tôi đang chơi với bà nội nó. Thằng bé để 2 tay lên má bà nó, nhìn thẳng vào mắt bà và nói: “Bà đã già quá rồi và sẽ qua đời sớm thôi”. Và rồi nó quay mặt đi và nhìn vào cái đồng hồ.
7. Con gái tôi đã từng trải qua một thời kì mà nó cứ nói “Hi” (Chào ) với tất cả mọi thứ nó gặp: “Hi, hi, hi, hi, hi, hi, hi, hi,…” Đến một ngày nọ, bỗng nhiên những gì nó nói trở nên hơi khác lạ với mọi ngày, nên tôi hỏi con bé: “Con đang nói gì đấy?”, và nó quay mặt lại phía tôi, thì thầm: “Die die die die dieeeeee…” (Chết đi)
8.Cháu gái tôi ngủ lại nhà bố mẹ tôi một đêm. Khi đi ngủ, con bé bật hết đèn buồng lên. Tôi hỏi nó, có phải nó sợ bóng tối không, và con bé đáp: “Cháu không sợ bóng tối, mà cháu sợ những gì lẩn khuất trong bóng tối cơ”
9.Đứa con gái 5 tuổi của tôi nói với mẹ nó: “Mẹ ơi, khi mẹ mất con muốn cho mẹ vào một cái bình thủy tinh để con có thể giữ mẹ ở cạnh bên và nhìn ngắm mẹ mãi mãi”. Thằng con trai 6 tuổi của tôi bật cười và đáp lại: “Ngu thế. Em làm sao tìm được cái bình nào to đến mức đấy chứ.”
10. Cô con gái 3 tuổi ôm cậu em mới sinh của nó lần đầu trong tay. Nó nhìn tôi và nói một cách hồn nhiên: “Vậy là con không được ném em vào lò sưởi ạ? “
(Nokia c2-01)
_______________
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
THINGS KIDS SAY - PART 02 (LỜI CON TRẺ NÓI - PHẦN 2)
1. Chị gái tôi mang bầu và 2 người chúng tôi đang ngồi nói chuyện ở bàn ăn. Đứa con trai 4 tuổi hỏi chị gái tôi rằng liệu có em bé ở trong bụng chị tôi không. Chị tôi bảo có. Nó ra khỏi ghế và chạy vào trong bếp: “Chúng ta phải cho em ra ngoài chứ. Để cháu đi lấy dao”
2. Khi con trai tôi còn nhỏ, thi thoảng tôi ôm chặt lấy nó và giả vờ ăn mặt nó, phát ra tiếng: “ nom nom nom”. Một ngày nọ, thằng bé nói với tôi: “Mẹ ơi, con sẽ không bao giờ ăn mặt mẹ đâu. Con sẽ cắt nó ra và dùng nó như mặt nạ”
3. Cô em họ 5 tuổi của tôi vẽ bức tranh một con quái vật đen xì, to lớn. Rồi nó ngẩng lên nhìn tôi và nói: “ Nó bảo em vẽ cái này… Nó sẽ đến tìm anh… Anh nên trốn đi”
4. Khi tôi khoảng 3 tuổi, con mèo nhà tôi đẻ con, nhưng chúng đều chết. Tôi hỏi bố tôi liệu chúng tôi có thể làm mấy cây thập giá cho chúng được không, và ông đồng ý. Trong lúc ông làm chúng, tôi lại gần và hỏi:
-Bố ơi liệu chúng có nhỏ quá không?
-Ý con là như thế nào?
-Chả phải chúng ta sẽ đóng đinh chúng vào đó sao
(Bố tôi im lặng một lúc)
-Chúng ta sẽ không làm thế đâu con trai ah
5.Mẹ tôi rất thích kể câu chuyện này: Hổi tôi khoảng 5, 6 tuổi, tôi nói với mẹ rằng người ngoài hành tinh đã bắt cóc con bà và thay thế nó bằng một bản sao y hệt-tôi. Tôi còn nói rằng, vào một ngày nào đó, tôi sẽ trở lại quê hương, nhưng bà ấy đừng buồn, vì con trai thật của bà đang có một cuộc sống rất hạnh phúc ở sở thú của chúng tôi.
6.Em họ của tôi bị đuổi ra khỏi trường dòng vì nó cởi giày ra và nói với một nữ tu: “ Ngậm miệng lại hoặc ta sẽ móc mắt bà ra bằng giày của ta, bởi vì ta là con trai của quỷ Satan”
7. Tôi bị đánh thức vào khoảng 6h sáng. Đứa con gái 4 tuổi của tôi đứng ở phía trên, mặt cách tôi khoảng vài phân. Nó nhìn thẳng vào mắt tôi và thầm thì: “Con muốn bóc hết da của bố ra”. Trong vòng vài giây, tôi rùng mình vì sợ. Ngái ngủ, tôi chả biết mình đang nằm mơ hay là thật. Rồi tôi chợt nhớ ra con bé đang nói về cái gì. Tuần trước tôi bị cháy nắng và giờ đây da tôi đang bị bong ra.
8. Đứa con trai 3 tuổi của tôi nói rằng có một người đàn ông đang trốn ở trong phòng nó. “Mẹ ơi”-thằng bé nói “ Người đàn ông có đôi mắt lớn vàng khè đang nhìn mẹ”. Tôi cố giải thích với nó là chẳng có ai cả, nhưng mà thằng bé lại nói: “Oh, ông ta đang trốn thôi”. 2 phút sau, thằng bé lại nói tiếp: “Ôi không mẹ ơi, mẹ làm ông ta giận rồi. Giờ ông ấy nói rằng ông ta sẽ đến thăm mẹ lúc ngủ”. Vài phút sau, thằng bé nói với tôi: “Con sẽ không sống đến lúc 4 tuổi đâu. Con sẽ chết và mẹ sẽ cho con xuống, xuống, xuống cái hố”. Tôi khằng định rằng điều đấy sẽ không xảy ra đâu và hỏi rằng ai đã nói cho nó điều đó. Bỗng nhiên thằng bé im bặt, rồi nói với tôi thủ thỉ: “Ông ta nói với con. Nhưng ở một mình con sợ lắm, nên 3 ngày sau mẹ sẽ đến ở với con”
9.Tôi đang ở tầng hầm nhà bạn tôi với đứa con 2 tuổi của cô ấy. Nó nắm lấy tay tôi, dẫn tôi đến một cái lò sưởi bằng gạch cũ kĩ có cánh cửa sắt đã rỉ và nói: “Đây là nơi những em bé đã chết đi tới.”
10. Tôi đang tìm mua nhà với anh trai tôi và đứa con trai 3 tuổi của anh. Khi đi qua một trường học, thằng bé nói: Nếu mua nhà ở đây thì lũ trẻ sẽ đi đến đó học”. Rồi chúng tôi đi qua một bể bơi, và thằng bé nói: “Nếu mua nhà ở đây, thì lũ trẻ sẽ đến đó bơi”. Và rồi chúng tôi đến nghĩa địa, thằng bé nói: “Và đó sẽ là nơi lũ trẻ được chôn cất!”
(Nokia c2-01)
_______________
︻︻¶▅▆▇◤
βαπg ςυσφ καπrιs
Trang 1 ... 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21 • Chuyển đến trang
Trả lời nhanh