Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 17:36:45 - 22/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện dài] LoL-Huyền thoại

[Truyện dài] LoL-Huyền thoại

#1 » Gửi bài gửi bởi Vuagaac » 04/08/2013 13:00 » @247353

Mình đang sưu tầm, chỉnh sửa và tổng hợp 1 bộ truyện dài lấy nội dung theo truyền thuyếtcủa LoL khá hay nè có cả ảnh đi kèm nữa dự định sẽ phát hành trong vài ngày nữa mọi người chờ xem và cho ý kiến nhé hì hì
*Thông tin:
-Tên truyện: LoL-Huyền Thoại
-Thể loại: giả tưởng-phiêu lưu (đại loại như harry póer ấy)
-Độ dài: chưa hoàn thiện-sẽ cập nhật thường xuyên
-Tác giả: Riot gamer
-Nguồn: Nước ngoài Google dịch
-Chỉnh sửa và cập nhật: Vuagaac
Truyện này mình đang chỉnh sửa nội dung dịch sao cho phù hợp nhất với cốt truyện nhưng chắc chắn sẽ khá hay đó, cái này đạt tới hơn 200.000 LIKE bên trang nước ngoài đó đấy, mình mới dịch đc một chút đoạn đầu mà mê luôn
-P/S: Truyện sẽ hay hơn nếu bạn đã từng chơiqua LoL(LMHT) và đã từng đọc qua truyền thuyết của các vị tướng..(nguyên văn tác giả)
---------------------------
CHƯƠNG I: KHỞi HÀNH
[Truyện dài] LoL-Huyền thoại
Số phận của con người không ai có thể biết trước được nó ra sao và cũng không ai có thể định đoạt được nó....không ai cả...! Nó như một định luật bất hủ, một đường thẳng đã được vạch ra từ trước cho một con người...đường thẳng nào cũng có một điểm bắt đầu và một điểm kết thúc của riêng nó. Điểm bắt đầu cuả bạn có thể sẽ tốt đẹp nhưng không ai có thể dám chắc điểm kết thúc sẽ tốt đẹp như thế...không ai cả...! Có những người từ khi sinh ra ở điểm bắt đầu cho đến khi mất đi ở điểm kết thúc chưa từng một lần tìm được một tia sáng nhỏ nhoi và yếu ớt trong một cuộc đời chìm trong bóng tối và tội ác....thật không tốt đẹp gì khi một trong những người đó có tôi. Dường như số phận nghiệt ngã đã ban tặng cho cuộc đời tôi một đường thẳng trớ trêu nhất cay đắng nhất, một con đường vượt quá sức chịu đựng của con người và có lẽ không ai có thể vượt qua được nó....không aicả...!
Boram...không...Boram Darkwill mới là tên của tôi, thật tốt nếu tên tôi chỉ là Boram...chỉ cần là Boram thôi..!!!
-----Còn tiếp-----
Sửa lần cuối: Vuagaac 04/08/2013 19:03
๖Hỏa Løng™ ︻︻¶▅▆▇◤ßang
Garena: vuagaac
LMHT: vuagaav
Facebook: https://m.facebook.com/kieu.vu.1694

Những người đã like Vuagaac bởi bài viết có ích này (Tổng: 2):
Danhdap6Mrduc95gl
Vuagaac
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️9/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/123⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸49/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Hàm Sa Xạ Ảnh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
(Nokia x2-01)

Re: [SPVH] LoL-Huyền thoại

#2 » Gửi bài gửi bởi Vuagaac » 04/08/2013 13:01 » @247354

---Tiếp theo---
3 năm trước....
-Boram dậy thôi, ta có việc giao cho con đây!
Lại thế nữa rồi, sáng nào ông già cũng bắt tôi dậy sớm để rồi giao cho tôi một thử thách oái ăm nào đó.
-Dạ~~! Tôi uể oải bước ra khỏi chiếc giường...theo tôi nghĩ nó giống cái ổ rơm hơn..
Thôi kệ đi tắm cái đã-tôi tự nhủ-như thườnglệ tôi chậm chạm bước từng bước đến con suối nhỏ nằm gần căn nhà gỗ mà tôi đang sống. Con suối này là nơi cung cấp nguồn nước chính cho mọi sinh hoạt của tôi và ônggià, nó ngoằn nghèo và nước chảy khá siết, có lẽ nó bắt nguồn từ dãy núi Ironspike...kệ đi vậy có liên quan gì đến tôi nhỉ ??? Vất bộ quần áo cũ lên phiến đá gần đó:
-Hây yaaa !!!-Tôi phóng như bay xuống dòngnước mát lạnh.
Hà, thật dễ chịu, à quên, hình như tôi chưa giới thiệu qua về bản thân của mình nhỉ ? Tôi tên là Boram-một cái tên cộc lốc chỉ có mỗi cái họ-thực sự tôi chẳng biết mình sinh ra ở đâu, cha mẹ tôi ở đâu và năm nay tôi bao nhiêu tuổi tôi cũng chẳn biết, mọi thứ hầu như không còn tồn tại trong kí ức của tôi... Nghe ông già kể thì ông tìm được tôi ở ngay dưới chân núi phía đông dãy Ironspikenày vào cái thời mà cuộc chiến giữa Demaciavà Noxus vẫn còn gay gắt. Hiện giờ tôi đang sống cùng ông già tại 1 căn nhà nhỏ lụp xụptrong 1 khu rừng già u ám phía đông dãy núi Ironsike vĩ đại. Ironsike là 1 trong nhữngdãy núi cổ sưa nhất ở Valoran này sau vách ngăn vĩ đại-ông già có lần kể cho tôi nghe-nó được hình thành trong cuộc chiến tranh cổ ngữ lần thứ nhất (Rune War I) và tồn tại vững chắc đến tận bây giờ. Nó trải dài hình vòng cung hết cả chiều dài phiá đông Valoran tạo thành 1 bức tường khổng lồ ngăn cách 2 thành phố Piltouer và Zaun với thế giới bên ngòai. Nếu nhìn từ chỗ tôi chắc nhìn gãy cả cổ cũng chẳng thấy đỉnh núi đâu vì nó cao tới nỗi vượt xa tầm mắt của con người nơi mà chỉ có mây mù và tuyết ngữ trị suốt hàng nghìn năm nay....!
-Này con định tắm đến bao giờ nữa hả, mau lên không là ta cho nhịn cơm trưa bây giờ!!!-Giọng ông già quát lớn
Oái giật cả mình, mải thả hồn theo gió mà quên mất việc ông già giao, trưa nay ông ta mà cắt phần cơm thì khổ =.='' !!! Tôi vội nhảy tót lên bờ, vơ vội bộ quần áo và chạy như ma đuổi đến chỗ ông ấy-à khoan ma đuổi ư? có mà tôi đuổi chúng thì có, bọn sinh vật yếu ớt và sợ ánh sáng...!
À mà chưa nó về ông già mà tôi nay nói nhỉ, ông ấy tên là Loki-một tướng lĩnh trong quân đội Noxus trong cuộc chiến tranh cổ ngữ cuối cùng(Rune War VI)-Thấy ông hay kể thế chứ tôi cũng chẳng rõ cho lắm... Nếu tính từ Rune War VI cho đến nay thì ông cũng phải tầm hơn 200 tuổi rồi-cũng không lạ lắm vì thời đó các nguồn năng lượng cổ ngữ không được kiểm soát đã ảnh hưởng không ít đến thế giới, con người và các loài sinh vật nên chuyện ông hơn 200 tuổi cũng không lạ lẫm gì. Nhìn sơ qua thì ông là một lão già gấy gò, bộ râu và tóc lù xù che kín cả khuôn mặt khiến ông ấy vô cùng...quái dị (theo tôi là thế). Bàn tay nhăn nheo chỉ da bọc xương run rẩy của ông không biết đã từng nhuốm máu bao nhiêu người rồi nhưng tôi không quan tâm vì cũng chính bàn tay ấy đã nuôi tôi khôn lớn, tôi coi ông ấy như cha mình vậy. Là người tham gia cuộc chiến tranh cổ ngữ có khác phép thuật (Magic) của ông ấy rất cao siêu nếu không muốn nói là kinh khủng, tất nhiên ông ấy có truyền dạy cho tôi bằng những bài thử thách vô cùng....quái dị. Không biết hôm nay thử thách dành cho tôi sẽ là cái gì đây ??? Mong rằng đó sẽ là 1 thử thách không mấy khó khăn...
-----Còn tiếp-----
*Update: 10h tối
๖Hỏa Løng™ ︻︻¶▅▆▇◤ßang
Garena: vuagaac
LMHT: vuagaav
Facebook: https://m.facebook.com/kieu.vu.1694

Những người đã like Vuagaac bởi bài viết có ích này (Tổng: 2):
Danhdap6Mrduc95gl
Vuagaac
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️9/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/123⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸49/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Hàm Sa Xạ Ảnh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
(Nokia x2-01)

Re: [Truyện dài] LoL-Huyền thoại

#3 » Gửi bài gửi bởi Vuagaac » 04/08/2013 20:43 » @247713

---Tiếp theo---
Phù đến nơi rồi, sao ông già lại chọn nơi xa lắc xa lơ này làm nơi thử thách nhỉ, nhìn quanh đây thì chắc là bià rừng phía bắc dãy Ironspike rồi, xung quanh tôi toàn là những cây cổ thụ già cội, to lớn và cao chót vót, bóng của chúng rộng lớn che kín cả mặt đất,có lẽ chúng phải có hơn 2000 năm tuổi rồi-tôi tự nhủ... Mà ông già đâu rồi nhỉ, tôi vừa nghe thấy tiếng ông ấy ở đây kia mà.
-Loki..ông ở đâu thế ???-Tôi nói lớn.
-Ta ở trên đây nè, sao mi chậm chạp thế hả ???-Giọng ông già vọng từ phía trên xuống.
Tôi nhìn vội lên trên nơi mà tiếng ông già vọng xuống....ôi trời, ông ta đang ngồi thảnh thơi trên ngọn một cái cây cao tít gần đó, lại khổ rồi đây, chắc chắn việc lần này sẽ không tốt đẹp gì. Tôi tiến lại gần cái cây nơi ông già đang an toạ hóng mát trên đó...
-Lại gì nữa đây Loki, lần này chắc không phải bắt tôi nhổ cả cái cây này lên mang về là củi đốt đấy chứ...?-Tôi hỏi ông ta.
-Ồ không, đâu có nhẹ nhàng thế, thử thách lần này ta dành cho cậu đó là...-Ông già từ tốn nói.
-Đừng nói là ông lại bắt tôi bay lên đó bế ông xuống rồi tiện thể bế luôn theo cái cây này về nhà chứ gì, ông leo lên được thì đi mà xuống chứ..-Tôi cắt lời ông già.
-Ta chưa nói hết mà, nhiệm vụ lần này đó là ta muốn cậu dùng năng lượng của áng sáng để cắt rời cái cây này.-Ông già nghiêm nghị nói.
Tôi trố mắt nhìn ông ta vừa nói vừa vắt vẻo ngồi trên cái cây cổ thụ khổng lồ cao chót vót. Chuyện này thật quá sức đối với tôi, vì việc tập chung sức mạnh ánh sáng rất khó khăn, nó là một nguồn năng lượng tốt thượng và cũng là nguồn năng lượng khó kiểm soát nhất mà tôi từng biết. Việc tập chung nó đã khó rồi huống chi là dùng năng lượng đó để cắt đứt cái cây cổ thụ cao lớn này, nhất là khi tôi đang ở trong 1 khu rừng u ám.
-Ta về trước nhé, cố mà suy nghĩ đi, nếu đến trưa mà không nghĩ ra thì nghĩ đến tối luôn nhé, phần cơm trưa này ta đành ăn một mình vậy-Ông già nhẹ nhàng nhảy xuống và quay lưng đi thẳng.
Ơ này này chờ đã, chết rồi tôi phải là sao đây, nếu không nghĩ ra sớm thì tôi lại phải nhịn cơm trưa nay rồi và điều đó đối với tôi là cực hình... Nghĩ đi nào, nghĩ đi nào, nhất định phải có cách nào đó chứ, thôi kệ để mình thử xem sao.
-Rune light, summon !!!-Tôi đọc câu thần chú cổ ngữ mà tôi học được từ Loki.
Một luồng sáng đang nhẹ nhàng bao quang tay tôi, thật ấm áp, tôi thành công rồi sao-tôi vui mừng....
Nó sáng dần, sáng dần lên, tôi tập chung mọi năng của mình vào lòng bàn tay mình mong sao là tôi có thể kiểm soát được nó...Roẹt...luồng sáng loé lên bất chợt làm tôi loá mắt, nóng quá, bàn tay tôi đang nóng ran lên, tôi ôm chặt lấy bàn tay mình và ngã lăn ra đất. Khi tôi tỉnh lại, luồng sáng đã biến mất hoàn toàn...tôi đã thất bại. Không, lại lần nữa, tôi đã tập chung được một chút năng lượng ánh sáng rồi, chắc chắn tôi sẽ thành công, và thế là tôi lại đứng dậy tiếp tục đọc câu thần chú....
-Rune lightting, summon !!!-Tôi hét lên một cách tuyệt vọng.
Đây đã lần thứ mười ba rồi, cứ như thế, tôi chỉ tập chung được một chút năng lương nhỏ nhoi và rồi tôi lại mất kiểm soát, bàn tay tôi đã bỏng rát vì không kiểm soát được ngồn năng lượng mà mình tạo ra, có lẽ thử thách này không phải dành cho tôi...
Tôi ra về trong nỗi thất vọng ê trề, bữa cơm trưa giờ chẳng còn quan trọng, trong đầu tôi bây giờ chỉ toàn một suy nghĩ: tôi là kẻ thất bại..... Cảnh vật xung quanh dường như cũng buồn tẻ như tâm trạng của tôi lúc này vậy, thật buồn chán... Ủa, một con chim nhỏ, hình như nó bị rơi khỏi tổ thì phải, nó đang cố sức lết từng bước và vỗ cánh lia liạ như thể muốn bay lên khỏi mặt đất vậy. Tội nghiệp, tôi tiến tới và định giúp nó trở lại tổ, không, khi tôi đang định bế nó lên thì nó liền mổ vào tay tôi một cái đau điếng như thể nó không cần tôi giúp vậy. Và thật kì diệu, vài phút sau, nó đã tự có thể đứng dậy và vỗ cánh bay đi mà không cần sự giúp đỡ của tôi......còn tôi thì sao?.....có lẽ tôi nên học theo chú chim nhỏ đó, không ngại khó khăn trắc trở, tự dùng sức lực của mình mà vỗ cánh bay lên......
-Rune lightting, summom!!!-Tôi nhẹ nhàng, từ tốn đọc câu thần chú.
Luồng sáng nhẹ nhàng và ấm áp bao bọc lấy bàn tay bỏng rát của tôi...tôi nhắm mắt lại, cảm nhận nó từ sâu thẳm trải tim mình.... Nó đang gọi tôi, một âm thanh nhẹ nhàng và vô cùng rõ nét, tôi lắng nghe...thật chậm rãi...tôi cảm nhận được một nguồn năng lượng to lớn đang hội tụ trên tay mình.
๖Hỏa Løng™ ︻︻¶▅▆▇◤ßang
Garena: vuagaac
LMHT: vuagaav
Facebook: https://m.facebook.com/kieu.vu.1694
Vuagaac
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️9/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/123⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸49/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Hàm Sa Xạ Ảnh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
(Nokia x2-01)



Quay về Thơ, truyện ngắn

 


  • Chủ đề tương tự
    Trả lời
    Xem
    Bài viết mới nhất