Chiếc Váy Cưới Màu Đỏ
1 lời hứa, 1 người đã quên còn 1 người luôn cất giữ trong tim, nó còn nhớ rất rõ những nét chữ nguệch ngoạc của 1 cậu bé, đơn giản chỉ là dòng chữ Nguyên Phong thích Bảo Như, chỉ là những tình cảm ngây ngô thời thơ ấu nhưng nó đã theo 1 cô bé cho đến năm thứ nhất đại học. Có 1 sự thật phũ phàng là nó đơn phương thích tên bạn, cũng không biết những cảm xúc này bắt đầu từ bao giờ chỉ là khi nó nhận ra thì đã không kịp ngăn cản nữa rồi. Mà cũng thật kỳ lạ không biết là nhân duyên hay là ác duyên, nó học chung trường với hắn từ mẫu giáo cho đến đại học. Vui có mà buồn cũng có nó được ở bên cạnh hắn, được nhìn thấy hắn mỗi ngày nhưng cũng chính vì thế mà nó luôn nhìn thấy cảnh hắn tay trong tay với người khác. Nó với danh phận là 1 đứa bạn thân luôn là người đầu tiên biết tin tức về bạn gái của hắn, là người giúp hắn tán tỉnh những cô nàng khác, cũng là người an ủi khi hắn bị thất tình. Cứ như thế năm này qua năm khác, trong khi hắn yêu từ người này sang người khác thì nó vẫn chỉ là FA, là vì hắn quá vô tư nên không biết hay là biết nhưng mà cố tình làm lơ, nó cũng đã thôi không nghĩ đến chuyện đó nữa. Nó cứ âm thầm yêu, âm thầm nhớ và lặng lẽ khóc, khi tình cảm chỉ đến từ 1 phía thì có thể trách ai được? Cho đến 1 ngày anh xuất hiện và làm thay đổi tất cả, người con trai đó là Hoàng Thiên Vũ, là bạn đại học của Nguyên Phong nhưng nhiều hơn 1 tuổi.Trái ngược với tính cánh vui vẻ và có phần trẻ con của hắn, anh lại là 1 người trầm lặng và chín chắn, đặc biệt là đôi mắt buồn nhưng rất đẹp, thật không hiểu vì sao 2 con người với 2 tính cách đối lập như thế lại có thể trở thành bạn của nhau, cũng giống như nó và hắn. Và có 1 sự thay đổi không hề nhẹ, bây giờ nó cũng có người quan tâm, cũng có người luôn dõi theo, nó không còn bị cho ra rìa trong những cuộc hẹn nữa, khi nó mỉm cười trước hắn và quay đi cố giấu nước mắt thì anh đến bên nó, đặt tay lên vai nó vỗ nhẹ, khi nó khóc đã có bờ vai vững chắc của anh, đâu đó có tiếng nhạc là bài hát " cry on my shouder” :
Nếu người hùng trong mơ đã chẳng đến bên em
Nếu em cảm thấy buồn…
Em thấy cần một ai kia bên cạnh
Nếu em đang phải xa người mình yêu…
Em thấy mình đơn lạnh
Nếu em gọi điện mà…
Bạn bè em chẳng ai có ở nhà
Em có thể trốn chạy, nhưng nào thể vượt qua
Những cơn bão lòng, những đêm dài đơn độc
Nhưng anh sẽ chỉ cho em nhận ra số phận
Rằng những gì tốt đẹp nhất trên đời…
Nào phải mất tiền mua
Nhưng nếu lòng em muốn khóc
Hãy ngả đầu lên vai anh mà khóc nghe em
Nếu em cần một người thực quan tâm đến em
Nếu lòng em buồn… con tim em giá lạnh
Khi ấy một tình yêu chân thành có thể làm được gì
...Anh sẽ chỉ em xem
Nếu bầu trời với em chỉ một màu tăm tối
Hãy cho anh hay…
Bởi nơi nào đó trên thiên đường là chỗ của chúng mình
Dù với em thiên đường có ngàn xa, xa lắm
Hãy gọi tên anh, anh sẽ giúp em đến nơi ấy… cùng anh
Nếu màn đêm phủ lên em bao giá lạnh, u buồn
Nếu mỗi ngày qua, bao khó khăn vẫn ngăn em cất bước
Anh sẽ vẫn mãi luôn bên em, cùng hướng về phía trước
Anh hứa đấy, anh sẽ chẳng khi nào lẩn trốn đâu em
(DỰA VAI ANH MÀ KHÓC)
Có cánh hoa nào không tàn úa
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hụt hao
Có cuộc đời nào không xuống thấp lên cao
Có môi nào chưa rung vì tiếng nấc
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi
...Và có những chiều em thấy đơn côi
Hãy về đây, dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh cảm giác xót xa
Vì anh suốt đời là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Dù có một ngày con tàu em thay bến
Sân ga cũng vẫn sẽ còn đây
...Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy trở lại, dựa vai anh mà khóc
Than thở với anh rằng người đời lừa lọc
Xớt bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian
Anh sẽ vỗ về "Dù mất cả trần gian
Em luôn có bờ vai anh để khóc
em không bao giờ lẻ loi, cô độc
Em không bao giờ thiếu một bờ vai
Em không bao giờ thiếu một vòng tay
Khóc đi em, dựa vai anh mà khóc"