Tình hình là sáng nào tui cũng chạy bàn ở một quán ăn,trưa chiều tối ở không nên...sanh tật,à không sanh nông nổi nên viết lách bậy bạ chơi .Truyện của tui có tên...hơi khó hiểu phải không ạ?Gợm,để tui giải thích cho mà nghe.Zom là zombie,là xác sống,Wolf là Wolfman,là người sói.Zom-wolf nghĩa là 2 in 1 đó.hehe!Thôi!Không nói dài dòng nữa,begin vào truyện thôi Chap mở đầu
Đúng 18h30 tivi chiếu bản tin 60 giây,bố tôi ngồi xem như thường lệ,ông vừa xem vừa hút thuốc.Bố tôi đã ngoài sáu mươi nhưng trông ông còn minh mẫn sáng suốt lắm.Mắt ông đăm đăm dán vào màn hình,thở dài: -Ngày nào cũng có người chết,không chết vì tai nạn giao thông cũng chết do bị người khác giết.Không biết xã hội này rồi sẽ đi đến đâu. Mẹ tui đang đọc tờ “phụ nữ”,bà chép miệng than: -Đời nó nhiễu nhương lắm ông ạ! Rồi bố tui cầm remote chuyển kênh.Một bản tin ngắn được phát ra trên kênh antv: “Sáng nay!Ở thị xã Dĩ An,Bình Dương một ngưồi dân phát hiện xác một người đàn ông với nhiều vết cào cấu cắn xé trên thi thể.Công an ngay lập tức tới hiện trường,phong tỏa khu vực.Theo nhận định ban đầu của họ,người đàn ông tội nghiệp kia có thể bị giết bởi một loài động vật.Chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật và thông tin thêm đến các bạn về vụ án này” -Đấy!Bà xem!Ngày nào cũng nhan nhản,không trên thời sự thì cũng dày đặc trên các mặt báo.Con người chết dễ quá phải không bà? -Ai cũng có số cả ông à.Trời kêu ai nấy dạ,mình cãi sao được. Tui đang ngồi luyện thi,quay ngoắt lại,chen vào: -Mẹ nói đúng đó thưa cha.Thằng bạn con có người em họ,đêm nằm ngủ rồi chết lúc nào không hay,sáng người nhà phát hiện thì tim đã ngừng đập.Tội nghiệp! Bố tui im lặng.Ông ngồi một lúc rồi dụi thuốc vào gạt tàn,mệt mỏi vào buồng nằm nghỉ.Mẹ tui đặt tờ báo xuống bàn,bà chuyển kênh sang phim hàn quốc,mẹ tui mê lắm,bà không bỏ sót bộ phim nào. Học bài xong,tui ra ngoài sân hóng gió,vận động tay chân cho khoẻ khoắn rồi mới đi tắm.Nhà tui nằm cạnh nhà Huy,ngăn cách là dãy hàng rào.Huy là thằng bạn thân của tui từ hồi hai đứa còn cởi chuồng tắm mưa.Nhà nó thuộc hộ khá giả trong xóm tui,có nhà lầu,xe hơi hẳn hoi. Ngày trước,ở phía sau nhà Huy là mảnh đất chằng chịt cỏ cây,những bụi tre,những cây phát tài,một cây nhãn và một cây trứng cá. Hồi nhỏ,tui,Huy và dăm thằng trong xóm hay chơi đá banh rồi cả...đánh nhau.Chơi mệt thì thằng Huy lăng xăng thọc cây hái mặn ở trước nhà,làm thêm một chén nước mắm đường rồi cả bọn xúm lại xơi tái những quả mặn. Tui tạm gọi đó như một kỷ niệm.Nhưng giờ tất cả đã lùi vào quá khứ.Phía sau nhà Huy,bây giờ,gia đình nó đã chặt bỏ hết để lấy đất trồng một vườn hoa lan và xây hẳn một khu nhà mái tôn,mở một xưởng gò thùng,hàn nồi,thuê nhân công làm việc trong đấy. Nhưng thi thoảng tui và Huy cũng hay gặp mặt hàn huyên chuyện cũ và tình bạn vẫn tốt đẹp như xưa. Anh của Huy,là Thiện hồi ấy là một người kể chuyện hay và đá bóng giỏi. Cách đây hơn mười năm,vào một chiều nhá nhem,cả bọn trong xóm tui,tề tựu trước bãi đất trước nhà ảnh.Ảnh mặc quần cụt,cởi trần kể cho tui và những đứa khác nghe một câu chuyện khá rùng rợn.Đến tận bây giờ,tui vẫn nhớ như in từng câu từng chữ của ảnh như ăn sâu vào tâm trí tui.Tui xin mạn phép kể nó cho bạn đọc nghe.Câu chuyện thế này...
------------ Những người đã like Tiger01 bởi bài viết có ích này: MinhThieu
_______________ ๖Hỏa Løng™ Bang ︻︻¶▅▆▇◤ Gà Mờ Tiger01 Hai truyện tui sáng tác,mong anh em đọc qua và cho ý kiến ạ TRUYỆN ZOMBIE XÁC MÁU TRUYỆN ĐỜI HỌC SINH
Chap 2
Trong một khu rừng... Một toán thợ săn cắm đầu dạo bước,vai đeo súng.Tất cả bọn họ còn khá trẻ. Hoàng,người dẫn đầu nhóm hunter lên tiếng “Tớ nghe người ta đồn,trong khu rừng này có một sinh vật nửa người nửa sói,các cậu cẩn thận từng bước chân nghe hôn vì loài này thính giác rất nhạy.Nó mà đánh hơi thấy là mình nguy ngay” Một hunter khác cất giọng,vừa không tin,vừa trêu ngơi câu nói của Hoàng “Cậu nói cứ như phim Người sói vậy,tớ nghe mà nổi hết da gà rồi này.Haha! Thêm một hunter khác xen vào “Thằng Hoàng nó nói đúng đó,Tuấn!Cẩn thận vẫn hơn” Nhóm hunter đi sâu vào rừng,đạn đã sẵn sàng lên nòng.Nếu một loài thú ăn thịt nào đó nhảy sổ ra thì chỉ việc giơ súng rồi xử chúng thôi. Nhóm hunter nôm thấy một vệt máu kéo dài còn khá mới bên một thân cây sồi. Hoàng ngồi xuống quan sát. “Chúng ta chậm chân mất rồi” Người hunter tên Tuấn,giọng lắp bắp “Cậu đừng bảo người sói vừa xuất hiện ở đây tức thì nha” Hoàng quả quyết “Chính là hắn.Tớ dám đánh cược như thế” “Thế thì cái xác biến đi đâu?Cậu nói thử xem”-Tuấn ngờ vực hỏi. Hoàng ôn tồn trả nhời: -Theo tớ,có thể người sói đã lôi xác nạn nhân đi.Thế thôi! Nhóm hunter tiếp tục đi với đôi chân rã rời.nặng trĩu rồi cả bọn quyết định dựng lều cắm bên một con suối để nghỉ chân. Nửa đêm,nhóm hunter ai nấy đều đã ngáy khò khó thì Hoàng vẫn còn thức,đang ngồi bên ngọn đèn dầu trong lều,cậu đang đọc quyển sách về người sói. Trong khu rừng yên ắng,một ánh trăng to đùng vừa lù lù hiện ra sau một thân cây cao chót vót cạnh lều của nhóm hunter. Một tiếng tru của loài sói ai oán vang lên như xé tan khu rừng âm u,vắng vẻ lúc nửa đêm. Hoàng giật bắn người.Khắp người cậu lạnh ngắt như có một hồn ma vừa bay đến lởn vởn sau lưng. Hoàng cầm súng lên.Linh tính có chuyện chẳng lành,cậu chui khỏi lều,rọi đèn pin khắp lượt vào những bụi cây,ngọn cỏ.Một cặp mắt màu đỏ sáng quắc như ánh ma trơi hiện lên sau một thân cây rồi biến mất ngay sau đó.Hoàng giơ súng bắn liền một phát. Tiếng súng vô tình đánh thức những hunter còn lại,họ choàng dậy chạy ra khỏi lều thì thấy Hoàng đứng cạnh lều,nét mặt sợ hãi. -Có chuyện gì vậy Hoàng?-một người nói. Hoàng run rẩy: -Người sói.Hắn đã mò tới đây! -Cậu có chắc không?Tối mẫm thế này sao cậu biết đó là người sói?-người kia hỏi. -Tớ nhìn cặp mắt đỏ rực của hắn là biết ngay.Hắn di chuyển rất nhanh,thoáng là không thấy đâu nữa.Tớ tưởng mình tiêu rồi chứ.May là có súng. Người hunter tên Tuấn cười sang sảng: -Haha.Xem mặt mày cậu ấy xanh lét rồi kìa! -Tuấn!Cậu có thôi đi không.Nếu đổi lại là cậu thì sao,mình nghĩ cậu sẽ tè ra quần vì sợ đấy.Đừng ở đấy mà cười người ta. -Ê!Còn chưa biết à nha.Cậu dọa ai chứ doạ thằng này thì còn khuya á.Người sòi mà xuất hiện thì tớ phơ vài viên là chết tươi ngay.Có gì mà run với chả sợ.Haha! Hoàng nghiêm túc bảo: -Người sói không dễ giết như cậu nghĩ đâu,Tuấn.Đã có nhiều người vô tội chết dưới bàn tay của hắn,cậu biết không hả? Tuấn không nói không rằng bỏ vào lều ngủ tiếp.Hoàng và vài hunter khác cũng lục tục về lều của mình.Rồi họ chợp mắt cho giấc ngủ đang dang dỡ để lấy sức cho chuyến đi hôm sau.
Chap 3
Sáng hôm sau... Nhóm hunter lục tục thu dọn lều trại kéo nhau lên đường.Cuốc bộ hơn nửa giờ đồng hồ,cả bọn dừng chân trước một hang động tăm tối.Nhóm hunter ngần ngại đứng sớ rớ vì chẳng biết đâu gã người sói kia đang núp bên trong.Gã sẽ giết từng người một khi thấy kẻ lạ xâm phạm nơi ở của hắn. Hoàng ngồi quan sát,phát hiện một vệt máu khô trước cửa hang. -Dấu vết để lại cho thấy người sói đã chạy vào đây!Giờ các cậu tính sao? Một đứa nhanh miệng đáp: -Trăng sao cái gì nữa,thì bọn mình vào túm cổ nó giao cho công an xử lý thôi!Đơn giản! Tuấn nói thêm: -Thằng Cường nói phải.Chúng ta có súng,sợ quái gì nữa! Hoàng ôn tồn bảo: -Cậu không nên khinh địch như thế,Tuấn!Dẫu biết bên ta đông nhưng người sói rất thông minh,không dễ để cậu đến gần và hạ sát hắn đâu.Hiểu chưa? Tuấn không chịu thua,gã đáp ngay: -Có phải cậu sợ nên nói thế chứ gì!Đúng là đồ chết nhát.Haha Hoàng gắt ngay: -Này,tớ nói lý lẽ,phân tích cho cậu hiểu.Nếu người sói dễ hạ như thế thì không đến lượt cậu cũng như tớ nhúng tay vào đâu.Hãy dùng cái óc bã đậu của cậu mà suy nghĩ đi! Tuấn tức tối vùng vằng: -Cậu dám... Cường ngắt lời: -Thôi!Thôi!Cho tớ xin hai cậu! Rồi gã quay sang Hoàng,hỏi: -Thế bây giờ cậu có cách gì để bắt người sói không? Hoàng im lặng một hồi.Sau cùng cậu lên tiếng: -Các cậu nghe mình nói đây!Chúng ta sẽ đợi người sói ở cửa hang,thể nào ban đêm hắn cũng xuất hiện và mò ra để săn mồi.Bây giờ mọi người hãy tập trung dựng trại.Đêm nay,chúng ta sẽ tóm được người sói.Mình tin chắc như thế. 12h đêm!Tiếng cú lẫn tiếng sói thay nhau kêu vang phá tan sự tĩnh lặng đến ghê sợ trong khu rừng tối tăm,lạnh lẽo.Nhóm hunter đang yên giấc riêng Hoàng thì bồn chồn không ngủ.Cậu ngồi hút thuốc,nhớ lại mấy tháng trước,một người bạn của cậu đi săn trong chính khu rừng này bị người sói sát hại dã man.Hoàng may mắn thoát chết nhưng cái chết của người bạn kia là nỗi ám ảnh không thể nguôi ngoa trong tâm trí Hoàng và cậu từng ngồi trước mộ của người bạn quá cố và thề rằng sẽ trả thù cho người bạn ấy. Đêm nay,ký ức đau buồn ấy lại hiện về trong lòng Hoàng. Khi điếu thuốc gần tàn,Hoàng nghe thấy một tiếng động rất nhỏ và khẽ.Cậu với lấy khẩu súng dựng trong góc lều rồi rón rèn bò ra,cậu ngó sang những căn lều sáng đèn khác thì một bóng người lông lá in trên một căn lều đang giơ tay lên,bàn tay đầy móng vuốt sắc nhọn và bổ xuống.Hoàng lập tức lên nòng nhưng đã quá trễ.Những giọt máu bắn lên tung toé vấy vào lều.Hoàng giơ súng nổ ngay một phát đạn,gã người sói bị trúng ngay vai nhưng hắn đã nhảy xổ ra ngoài và biến mất trong bóng tối thăm thẳm. Tiếng súng đinh tai nhức óc làm những hunter khác choàng bật dậy chạy ra ngoài.Cả bọn đứng sau Hoàng.Hoàng đang ngồi trong lều,bên cạnh là xác một hunter xấu số,thi thể bị cào nát rách bươn trông rất kinh dị.Đó là Tuấn. Hoàng buông một câu lạnh lùng: -Cậu ấy chết rồi!
Chap 4 Băng cướp “độc nhãn long”
Cách khu rừng nhóm Hunter đang “săn” người sói vài kilômét là một thị trấn yên tĩnh. Buổi sáng tinh mơ... Một chiếc xe bẩy chỗ chở một đám người thắng lết bánh trước một nhà băng.Bọn chúng mở tung cửa xe,hùng hổ xách AK tiến vào trong. -Tất cả đứng im,không được động đậy.Đứng nào nhúc nhích tao bắn bỏ mẹ! Một thằng vừa phát ngôn,có lẽ là đại ca trong đám người.Gã bị chột một mắt bên phải. Tên cướp độc nhãn ra lệnh cho bọn đàn em: -Nhanh!Tụi mầy bảo chúng nó gom hết tiền cho vào bao nhanh lên.Đứa nào chống thì cứ cho ăn kẹo đồng cho tao.Nhanh!Nhanh lên nào! Rồi chúng dí súng vào từng nhân viên ngân hàng đang giơ hai tay lên cao vì sợ và răm rắp làm theo lời bọn cướp.Thoáng chốc,bao tiền đã phình to. Bên ngoài,đám dân đen bỗng kêu la và bỏ chạy tán loạn. -Zombie đến rồi bà con ơi!Chạy mau! Một thằng đàn em của tên độc nhãn tức tốc chạy ra do thám tình hình và ngay lập tức chạy vào báo lại. -Nguy rồi đại ca ơi!Lũ zombie đang kéo đến đây! Tên độc nhãn chửi rủa “Chết tiệt” rồi gã quay sang bọn đàn em ra lệnh: -Đủ rồi!Tụi mầy khiêng hết ra xe cho tao,nhanh,nhanh lên! Rồi bọn cướp rời khỏi nhà băng nhưng lũ zombie đã kéo đến quá đông như nước vỡ bờ,vừa lê bước nặng trịch vừa giơ hai tay ra trước,miệng con nào con nấy đầy máu tươi,đầu thì nghiêng sang một bên,cặp mắt thì đỏ hoe nôm rất đáng sợ. Tên độc nhãn và đồng bọn đồng loạt nhả những đường đạn điên cuồng và loạn xà ngầu.Nhưng súng đạn dường như chả thấm tháp với lũ zombie.Chúng vẫn sống nhăn răng và tỉnh bơ tiến về bọn cướp hung hăn. Vài tên cướp bị lũ zombie gặm và cắn vào cổ,máu toé ra như cổ con gà bị người ta cắt. -Aaaaaa!Chết tôi rồi!!!! Những đứa khác thì bị lũ zombie đè ra cắn khắp người,máu tuôn như suối. Tên độc nhãn bắn tưới hột sen.Gã vừa mệt vừa thở dốc và nhảy vào xe.Lũ zombie vây kín,chúng đập cửa,rung lắc làm chiếc ôtô nghiêng qua bên này,ngả sang bên kia như con lật đật.Tên độc nhãn cuống cuồng,gã luýnh quýnh đề máy nhưng không nổ.Gã nghĩ chắc mình tiêu tùng đến nơi rồi thì từ phía xa,một người thanh niên,đầu đội mũ bảo hiểm đi trên chiếc môtô phân khối lớn vừa chạy vừa nhả những làn đạn về lũ zombie.Băng đạn dài chạy trên vai gã.Rồi gã ném một quả lựu đạn khói về phía lũ zombie.Bọn chúng cay xè mắt và loạng chạng.Nhân cơ hội hiếm hoi ấy,tên độc nhãn bắn vỡ kíêng xe,gã lồm cồm chui ra và phóng lên chiếc môtô mà người thanh niên lạ mặt đã chờ sẵn rồi chiếc xe rời khỏi thị trấn đầy chết chóc.