Em vẫn là em…
Không thể biến thành người anh yêu, em biết
Nhưng trong thâm tâm em mải miết
Chạy theo cơn lốc ái tình.
Anh yêu ơi, tình nhân ơi có biết
Em đơn phương trung nghĩa đến trọn đời
Dẫu biết đau khổ lắm – yêu một phía
Nhưng nguyện làm hoa dại giữa đời anh
Đến một ngày em nhận diện tháng năm
Em đau đớn nhìn thời gian vô tận
Bao nhiêu năm qua tình yêu em lận đận
Đến bay giờ em mới rõ tình em…
Đến một ngày em nhận diện tình nhân
Trước mặt em: anh – người trong mộng
Tưởng rằng mình đang trong cơn mộng mị
Em vội vàng dụi đôi mắt mình đi
Em chạy ào tới để ôm anh
Và để anh trao một chút yêu nồng ấm
Anh – nhẹ thôi, khẽ lắm
Bước vội đôi chân qua hoa dại giữa đường!
Giờ đã hiểu, đã thấu và đã tỉnh
Em Dã tràng xe cát ở biển Đông
Em bến đậu chờ chi loài chim biển
Em cô đơn kết thúc cuộc tình!