Tác giả : Hư Không
¤¤¤¤¤
1.Một chiếc honda lừ lừ tiến về phía tôi.Tiếng bô xe âm ỉ như réo vào tai từng hồi từng chập.
Một cô gái trạc hai mươi,vận áo sơ mi đỏ,trông sặc sỡ và nổi bật giữa dòng người đang lưu thông.
Cô gái ngồi trên xe có dáng dấp mảnh khảnh,gầy gò nôm như xác ướp Ai Cập sống lại và biết đi.
Khi chiếc honda còn cách tôi khoảng chục mét thì một thằng choai choai từ trong một con hẻm phóng ra và quyẹt vào cô gái tội nghiệp.Cô gái ngã xe nhưng thằng ôn dịch kia thì chạy mất dạng không mảy may dừng lại xem sự tình ra sao.
Cô gái lồm cồm bò dậy,áo quần lấm tấm bụi và rách bươm.
Thấy vậy tôi liền chạy đến dìu cô gái đáng thương.Chiếc honda đổ chỏng vó gần đó trông thảm hại như chính chủ nhân của nó.
-Cô có làm sao không?Có bị thương hay đau ở chỗ nào không?
-Em...em...em không sao!Cảm ơn anh!
-Cô chắc chứ!
-Dạ!Em đi được mà anh,chỉ xây xát một chút thôi.Mà anh cho em hỏi ở gần đây có chỗ nào người ta cho thuê phòng trọ không anh?
-Cô muốn tìm nơi ở ư?Mà quê cô ở đâu?Sao lại...
-Dạ!Em ở Bến Tre.Em lên đây để ôn thi đại học.
-Thì ra vậy.Cô yên tâm đi.Cô có nhìn thấy căn nhà màu xanh kia không?
-Dạ thấy,nhưng mà sao anh?
-Nhà tôi đấy!
Cô gái khẽ cười.
-Sao cô cười?
-Dạ!Tại em không hiểu anh chỉ nhà anh cho em làm gì?
-Khoan đã!Tôi chưa nói hết mà.
-Còn vấn đề gì sao anh?
-Thì kế bên nhà tôi là dãy phòng trọ đấy.Cô nói cô muốn thuê mà!
-Dạ!Em...em cảm ơn anh nhiều lắm!
-Có gì mà phải cảm ơn.Từ bây giờ tôi và cô cũng như hàng xóm với nhau rồi.Không nên khách sáo như thế!
-Dạ!Anh thật là người tốt.Thôi,vậy mình đi đến đó luôn đi anh!
Hết Chap 1