CUỘC THI ĂN MÌ ỐNG- Chương 7
7
Tôi làu bàu:
- Thật là một lũ khốn
kiếp. Mọi chuyện đều
tan vỡ. Tôi bị mất đứt
cái điều khiển từ xa.
Thằng Guts Garvey lấy
cắp của tôi vậy mà tôi
không thể làm gì để đòi
lại. Tôi thấy sợ khi tới
gần nó, nó lại có thể ấn
nút cho tôi chạy lùi. Tôi
cảm thấy buồn và chán
nản vô cùng, chân bước
thất tha thất thiểu. Bố
đang nổi giận lôi đình ở
nhà vì chiếc điều khiển
từ xa không cánh mà
bay. Có kể chắc chắn
ông cũng chẳng tin và
phần lớn ngày nghỉ cuối
tuần tôi phải dành rất
nhiều thời gian giả vờ
tìm cái điều khiển từ xa
cho bố vì không có nó
thì cái video không hoạt
động.
Vào sáng ngày thứ hai
mọi chuyện vẫn diễn ra
như mọi khi. Tôi đi đi lại
lại nhưng chẳng có ai
muốn trò chuyện với tôi.
Bụng tôi sôi òng ọc khi
tôi đi trên sân trường.
Tôi cảm thấy đói. Đói
kinh khủng. Từ chiều
thức sáu đến giờ tôi đã
có cái gì vào bụng đâu.
Lý do rất đơn giản.
Hôm nay sẽ có cuộc thi
ăn mì ống. Đây là cuộc
thi ăn được nhiều mì
ống Bologne nhất trong
vòng mười lăm phút.
Trận chung kết sẽ diễn
ra trong hội trường. Ai
trúng giải nhất sẽ được
hai xuất đi chơi thủ đô
London không mất tiền.
Tiền mua vé vào cửa
sẽ dùng vào mục đích
từ thiện. Tôi tuy gầy gò
nhưng nếu chịu nhịn thì
cũng có nhiều khả năng
ăn được một khối
lượng khổng lồ. Tại các
cuộc thi tuyển tôi đều
dành được giải nhất. Kỷ
lục của tôi là 10 đĩa
trong 15 phút. Nếu tôi
thắng trận này biết đâu
các bạn khác sẽ trọng
vọng kiêng nể tôi. Tôi
sẽ biếu bố mẹ tôi đôi vé
đi London vì đã lâu lắm
rồi bố mẹ tôi có được
nghỉ phép đâu.
Cho đến lúc sắp diễn ra
trận đấu tôi không hề
trông thấy thằng Guts
Garvey. Hắn luôn tìm
cách tránh mặt tôi. Tôi
có cảm giác hắnái gì đó
nhưng tôi không biết
hắn sẽ làm gì.
Bốn người đứng trên
bục gồm hai đứa con
gái, tôi và Guts
Garvey. Hội trường chậ
cứng. Các thầy cô giáo
và học sinh đều có mặt
đông đủ. Tôi cảm thấy
tự tin nhưng cũng thấy
rất lo. Tôi biết mình có
thể thắng. Tôi liếc mắt
nhìn thằng Guts
Garvey và thấy hắn có
vẻ hí hửng ra mặt. Sau
đó tôi trông thấy thằng
Rabbit ngồi ở hàng ghế
đầu tiên, túi quần hắn
căng phồng. Hắn để
một cái gì đó ở trong
túi và tôi có thể đoán
được hắn để cái gì
trong túi rồi.Rõ ràng là chúng nó
đang có ý đồ làm
những trò xấu xa. Guts
và Rabbit đang cùng có
một kế hoạch và chắc
chắn không phải là mì
ống.
Những đĩa mì bốc hơi
ngào ngạt đặt ngay
trên bàn trước mặt
chúng tôi. Mọi việc đã
xong xuôi cả, ông trọng
tài có thể phát lệnh bắt
đầu vào bất kỳ lúc nào.
Bụng tôi đói meo, dạ
dày như bị thắt lại. Đầu
tôi quay như chong
chóng, tôi muốn biết
chúng có mưu đồ gì
đây. Điều gì sẽ xảy ra
khi tôi đã ăn hết năm
đĩa và thằng Rabbit
cho "tua lùi".
Lúc đó tôi sẽ ăn ngược
như người đàn ông ở
trong quán cà phê. Lúc
đó tôi lại nhè tất cả mì
ống lên nĩa vả rồi lại đổ
ra đĩa. Hai chân tôi bắt
đầu run cầm cập.
Tôi suy nghĩ, hay là
mình để bị thua cuộc.
Và như thế thì mình
không có cản trở gì nó
cả.
Thầy hiệu trưởng
Stepney hô:
- Bắt đầu!
Ôi chậm mất rồi. Tôi
phải bắt đầu.
Tôi xúc lia lịa mì ống
vào mồm. Không có thì
giờ để trộn mì với nước
sốt. Tôi ăn vèo vèo hết
đĩa này đến đĩa khác.
Một, hai, ba.
Người thắng cuộc là
người ăn được nhiều
đĩa mì nhất trong
khoảng thời gian là 15
phút.
Tôi liếc mắt quan sát
Guts và những người
khác. Tôi đã ăn hết hai
đĩa và đang dẫn đầu.
Tôi ăn ào ào và đã
ngốn đến đĩa thứ bảy
trong khi thằng Guts
mới ăn được bốn đĩa
và mấy đứa con gái
mới ăn hết hai đĩa. Tôi
sẽ thắng, bố mẹ tôi hẳn
sẽ rất v
Thằng Rabbit ngồi ngay
trên hàng ghế đầu và
quan sát chúng tôi. Tôi
cảm thấy Guts gật đầu.
Rabbit lấy cái đó trong
túi quần, cái điều khiển
từ xa. Hắn sẽ điều
khiển để tôi ăn ngược
lại đây mà. Thế thì chắc
chắn tôi sẽ bị thua.
Nhưng không, thằng
Rabbit không chĩa điều
khiển từ xa vào tôi mà
vào thằng Guts. Thế là
thế nào nhỉ? Tôi đã
hiểu ra ngay. Guts bắt
đầu ăn như rồng cuốn.
Hắn ngốn ngấu như
trong những đoạn phim
quay nhanh. Cái nĩa
chạy tới chạy lui thoăn
thoắt từ đĩa vào mồm
rồi lại từ mồm ra đĩa
nhanh tới mức người ta
không kịp nhận ra. Hắn
nhai ngấu nghiến và
nuốt ừng ực. Tay hắn
đưa đẩy thoăn thoắt,
mì bay vèo vèo vào
mồm nó. Mười, mười
một, mười hai, mười ba,
mười bốn, mười lăm
đĩa. Hắn vượt xa tôi
đến mấy đĩa. Tôi
không có cơ may nào
đuổi kịp thằng Guts ăn
nhanh như tôm hùm này
nữa rồi. Mì ống cuốn
như một cơn lốc và chui
tọt vào mồm
nó. Quả thật không thể
tưởng tượng nổi, không
thể tin nổi nhưng rõ
ràng là như thế.
Thằng Rabbit đã điều
khiển thằng Guts bằng
nút "tua nhanh" vì thế
cho nên trong 15 phút
hắn đã vượt qua tôi.
Hắn chơi xấu, nhưng tôi
không làm gì được hắn
cả.
Khán giả hò la gào thét.
Mọi người thấy Guts
thật là giỏi cực kỳ,
chưa ai được chứng
kiến cảnh ăn như thế
bao giờ. Guts đã ăn tới
đĩa 40. Tôi mới ăn tới
đĩa thứ mười còn hai
đứa con gái mỗi đứa ăn
được sáu đĩa. Chuông
reo. Guts thắng cuộc và
tôi xếp hàng thứ hai.
Hắn đã ngốn hết 40
đĩa. Chưa ai có thể ăn
tới mức như vậy.
Rabbit ấn nút "bật" và
Guts bắt đầu ngừng ăn.
Mọi người vỗ tay reo
hò hoan hô nó. Tôi nhìn
vào đôi giày của mình.
Tôi cảm thấy buồn nôn
nhưng không phải vì tôi
ăn tới mười đĩa mì ống.
Tôi nuốt vào. Tôi phải
cố gắng giữa lại tất cả.
Đấy là luật. Ai bị nôn
người đó sẽ thua cuộc.