THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ Tác giả: Dan Brown Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 32-phần 1
Langdon nín thở khi chiếc X-33 lượn vòng trên sân bay Leonardo Da Vinci ở Rome. Vittoria ngồi đối diện anh, mắt nhắm nghiền như thể đang cố gắng chế ngự bản thân. Chiếc máy bay hạ cánh và đi vào ga ra. - Rất lấy làm tiếc vì chuyếnbay bị chậm trễ. - Viên phi công xin lỗi và nhô người lên từ khoang lái. - Tôi phải sửa lại máy bay, theo quy định về tiếng ồn ở khu vựcđông dân cư. Langdon kiểm tra đồng hồ. Họ đã ở trên không 37 phút. Viên phi công xuất hiện ở cửa ngoài. - Các vị có thể cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra không? Cả Vittoria lẫn Langdon không ai nói gì. - Thôi được, - anh ta vươnvai, - Tôi sẽ ở trong khoang lái, bật điều hoà và nghe nhạc. Chỉ có mình tôi và Garth. Bên ngoài nhà chứa máy bay, ánh nắng hoàng hôn thật rực rỡ. Langdon vắt chiếc áo khoác bằng vải tuýt qua vai. Vittoria ngẩng đầu ngước nhìn bầu trời và hít thở sâu, như thể những tia nắng mặt trời đang truyền cho cô một nguồn năng lượng tái sinh kỳ bí nào đó. Địa Trung Hải, Langdon thầm nghĩ. Anh bắt đầu toátmồ hôi. - Anh đã qua tuổi xem phim hoạt hình rồi cơ mà? - Vittoria hỏi, mắt vẫn nhắm nghiền. - Gì cơ? - Đồng hồ của anh đấy. Tôitrông thấy từ trên máy bay. Langdon thoáng đỏ mặt. Anh đã rất nhiều lần phải thanh minh về chiếc đồng hồ đeo tay này. Chiếc đồng hồ có hình chuột Mickey này là mộtmón quà của cha mẹ anh từ thủa thiếu thời. Dù trên mặt đồng hồ chỉ có duy nhất hình chú chuột Mickey ngớ ngẩn, méo mó đang đang tay chỉ giờ, nó vẫn là chiếc đồng hồ duy nhất trong đờianh. Chống thấm nước và phát sáng vào buổi tối nó làthứ vật dụng tuyệt vời mỗi khi đi bơi hay đi dạo trên những con đường thiếu ánhsáng ở truờng đại học. Mỗi khi có sinh viên nào thắc mắc về khiếu thẩm mĩ của mình, anh thường đáp rằng phải đeo Mickey hàng ngày vì nó luôn nhắc anh nhớ giữcho trái tim được trẻ trung. - 6 giờ rồi. - Anh nói. Vittoria gật đầu, mắt vẫn nhắm nghiền. - Hình như người ta đang đến đón chúng ta. Langdon nghe có tiếng độngcơ rì rầm từ xa vọng lại, anh ngước lên nhìn, thấy lòng trĩu nặng. Một chiếc trực thăng đang tiến lại từ phía Bắc, là là bay sát đường băng. Langdon đã từng một lần đi trực thăng hồi còn ở thung lũng Andean Palpa để chiêm ngưỡng những bức hoạ bằng cát Nazca, và không hề thấy thích chút nào. Một chiếc hộp đựng giày biệt bay. Sau một buổi sáng ngồitrên máy bay, Langdon đã hy vọng rằng Vatican sẽ cho ôtô ra đón. Nhưng không phải vậy. Chiếc máy bay lên thẳng baychậm lại, lượn một vòng trênkhông rồi hạ cánh xuống đường băng, ngay trước mặt hai người. Chiếc phản lực này được sơn màu trắng, hai bên có hình phù hiệu của toà thánh - hình hai chiếc chìa khoá bắt chéo trên một tấm khiên và vương miện giáo hoàng. Anh biết rất rõ biểu tượng này. Đó là dấu ấn truyền thống của Vatican - biểu tượng thiêng liêng của Toà thánh Vatican hay "ghế thánh" củachính phủ, chiếc ghế này đúng ra là ngai vàng của thánh Peter. Máy bay của toà thánh, Langdon vừa nhìn chiếc phi cơ hạ cánh vừa rên rỉ. Anh quên mất rằng Vatican sở hữu chiếc máy bay này để đưa Giáo hoàng ra sân bay, đi hội họp hay tới cung điện mùa hè ở Gandolfo. Nhưng bản thân Langdon thì chỉ thích đi ôtô mà thôi. Viên phi công trèo ra khỏi buồng lái và sải bước qua đường băng trải nhựa, tiến về phía họ. Bây giờ thì đến lượt Vittoriacảm thấy không thoải mái. - Đấy là phi công của chúngta? Langdon chia sẻ sự lo ngại của cô gái: - Vấn đề là bay hay không bay đây. Viên phi công trông chẳng khác gì một diễn viên đang đeo vòng hoa và hoá thân vào một vở kịch nào đó củaShakespeare. Chiếc áo kẻ sọc phồng lên, màu vàng xanh rực rỡ. Anh ta mặc chiếc quần chẽn cùng màu và đeo xà cạp. Dưới chân anh ta là dôi giày bệt màu đen trông giống như dép lê,còn trên đầu chễm chệ một cái mũ nồi cũng màu đen. - Trang phục truyền thống của đội lính gác Thuỵ Sĩ đấy! Langdon giải thích. - Dođích thân Michelangelo thiết kế. Khi anh ta tiến đến gần hơn, Langdon cau mày. - Phải thừa nhận rằng đây không phải là ý tưởng hay nhất của Michelangelo. Bất chấp bộ trang phục lòe loẹt mặc trên người, viên phi công tỏ ra rất chuyên nghiệp. Anh ta tiến về phía họ, dáng nghiêm chỉnh và trang trọng hệt như một sĩ quan hải quân Mỹ. Langdon đã nhiều lần đọc về những quy định khắt khe mà ngườita phải tuân thủ nếu muốn trở thành nhân viên của đội lính gác tinh nhuệ Thuỵ Sĩ. Được tuyển chọn từ một trong bốn bang theo đạo Thiên Chúa giáo của Thuỵ Sĩ, các ứng viên phải là công dân nam người Thuỵ Sĩ, tuổi từ 19 đến 30, chiềucao tối thiểu 1,68m, được quân đội Thuỵ Sĩ đào tạo và chưa lập gia đình. Đội quân siêu hạng này của toà thánh đã khiến chính phủ nhiều nước phải ghen tị - đây là lực lượng an ninh trung thành và tinh nhuệ nhất trên thế giới. - Quý vị là người của CERN? - Người lính tiến đếntrước mặt họ và hỏi bằng giọng rắn rỏi. - Vâng, đúng thế, - Langdon trả lời. - Quý vị đến rất đúng giờ. - Anh ta nói, mắt nhìn chăm chăm đầy bí ẩn vào chiếc X-33.
THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ Tác giả: Dan Brown Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 32-phần 2
Anh ta quay sang Vittoria. - Thưa cô, cô có bộquần áo nào khác không? - Ông nói gì ạ? Anh ta chỉ đôi chân trần củacô gái: - Mặc quần soóc như thế thìkhông được vào trong thành Vatican. Langdon nhìn xuống chân của Vittoria, nhíu mày. Anh quên mất điều này. Vatican có những quy định ngặt nghèo đối với những ai để chân trần trên đầu gối - cả nam lẫn nữ. Quy định này nhằm tôn trọng sự thiêng liêng trong thành phố của Chúa. - Tôi chẳng có bộ nào khác cả, - cô nói - Chúng tôi đi quá vội. Người lính gác gật đầu, vẻ không hài lòng. Anh ta quay sang Langdon. - Ngài có mang theo vũ khí không? Vũ khí? Langdon thầm nghĩ. Mình thậm chí còn không mang cả quần lót để mà thay ấy chứ! Anh lắc đầu. Người lính cúi xuống và vỗvỗ dọc hai cẳng chân của anh để tìm vũ khí. Tin người gớm, Langdon thầm nghĩ. Bàn tay mạnh mẽ của anh ta lần dần lên trên, rụt rè tiến dần đến háng Langdon. Cuối cùng, anh ta khám xét ngực và hai vai. Hiển nhiên là trên người Langdon chẳng có gì. Anh là quay sang Vittoria, đưa mắt nhìn một lượt từ chân lên đầu cô gái. Vittoria quắc mắt. - Không đời nào tôi để anh khám xét đâu. Anh ta từ mắt nhìn Vittoria như muốn ra oai. Nhưng cô gái không hề nao núng. - Cái gì đây? - Anh ta hỏi, tay chỉ vào vật hình vuông hơi phồng lên trong túi quần của cô gái. Vittoria lôi ra một chiếc điện thoại siêu mỏng. Anh ta cầm lấy, bật lên, đợi tín hiệu và rồi hài lòng vì đó chỉ là một máy điện thoại thông thường. Anh ta đưa trả lại, Vittoria gập máy rồi đút vàotúi quần. Làm ơn quay đằng sau, anh ta nói tiếp. Vittoria tuân lệnh, giơ hai tay ra và quay một vòng đủ360 độ. Người lính này săm soi khắpthân thề Vittoria. Langdon cho rằng bộ quần áo bó sát người cô gái chỉ phồng lên ở những chỗ mà hiển nhiên nó phải phồng lên. Cuối cùng thì người lính gác cũngđi đến kết luận giống như vậy. - Cám ơn. Xin mời đi theo lốinày. Chiếc máy bay của đội lính gác Thuỵ Sĩ đang hoạt động ở chế độ chờ khi Langdon và Vittoria tiến lại gần. Vittoria leo lên trước, vô cùng thành thạo, thậm chí không phải cúi người khiđi dưới cánh quạt đang quay. Langdon do dự lùi lại. - Không thể đi bằng ôtô được hay sao? - Anh rên rỉ, nửa đùa nửa thật với người lính gác Thuỵ Sĩ lúc này đang leo lên ghế phi công. Anh ta không trả lời. Langdon biết rằng với những tay lái xe điên khùngở Rome, đi bằng máy bay có lẽ vẫn là cách an toàn hơn cả. Anh hít một hơi dài rồi leo lên khoang, thận trọng cúi người khi đi dưới cánh quạt đang quay. Khi máy bay chuẩn bị cất cánh, Vittoria hỏi to: - Các ông đã xác định đượcvị trí chiếc hộp chưa? Anh ta quay lại nhìn, vẻ bối rối. - Xác định vị trí cái gì? - Cái hộp. Các ông gọi cho CERN về cái hộp đó mà? Người phi công nhún vai: - Tôi không biết cô đang nóivề cái gì. Hôm nay chúng tôi rất bận. Chỉ huy lệnh cho tôiđến đón quý vị. Và tôi chỉ biết có thể thôi. Vittoria và Langdon nhìn nhau lo lắng. - Xin hãy thắt dây an toàn, - viên phi công nói khi máy bay bắt đầu tăng tốc. Langdon với tay lấy thắt lưng và tự thắt quanh người. Khoang máy bay chậthẹp dường như đang co thêm vào. Chiếc phi cơ gầm rú lao thẳng về hướng Bắc, về phía thành Rome. Rome… cái nôi của văn minh,nơi Caesar đã từng trị vì, nơi thánh Peter bị đóng đinh. Cái nôi của nền văn minh hiện đại. Và giờ đây ngay giữa lòng thành phố… là một quả bom hẹn giờ.
THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ Tác giả: Dan Brown Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 33-phần 1
Nhìn từ trên cao xuống, thành Rome giống như một mê cung một trận đồ bát quái với những đường phố cổ lượn ngoằn ngoèo xung quanh các toà nhà, những tháp nước và cả những di tích đổ nát. Chiếc máy bay của Vatican hạ thấp xuống khi nó chuyển sang hướng Tây Bắc, bay xuyên qua tầng khói bụi mù mịt do thành phố đông đúc này xả lên. Langdon nhìn những chiếc xe máy, xe buýt tham quan và cả một đội quân những chiếc xe Fiat mui kín thu nhỏ đang lượn quanh các bùng binh theo khắp mọi hướng.. Koyaanisqatsi, anh nghĩ. Đây là một từ của thổ dân Hopi(1) nghĩa là cuộc sống mất cân bằng. Vittoria ngồi lặng im ở ghế bên. Chiếc máy bay nặng nề đáp xuống mặt đất. Cảm thấy nôn nao trong dạ, Langdon đưa mắt nhìn ra xa.Anh trông thấy cảnh đồ nát của Đại hý trường La Mã. Langdon vẫn thường cho rằng Đại hý trường là một trong những địa danh lịch sử nực cười nhất. Còn bây giờ thì nó là biểu trưng cho sự thăng hoa của văn hoá và văn minh nhân loại. Đấu trường này xưa kia được xây dựng để phục vụ cho những sự kiện man rợ suốt nhiều thế kỷ. Chính tại nơi này, những con sư tử đói đã xé xác các tù nhân, hàngđoàn nô lệ đã phải đánh nhau đến chết, những nữ tù binh bị bắt về từ những hòn đảo xa xôi đã bị cưỡnghiếp tập thể, và những vụ xử trảm đã được tiến hành công khai. Thật mỉa mai, Langdon thầm nghĩ, nhưng cũng vô cùng thích hợp, Đạihý trường chính là nguyên mẫu của bản thiết kế Đấu trường Harvard - một sân bóng nơi mà cứ đến mùa thulà người ta lại mô phỏng lại những tập tục man rợ cổ… những người hâm mộ điên cuồng gào thét đòi được thấy máu đổ mỗi khi trườngHarvard thi đấu với trường Yale. Chiếc máy bay tiếp tục hướng về phía Bắc, và Langdon quan sát quảng trường La Mã - trái tim của Rome trước thời Chúa Giê-su. Những cây cột mục nát trông như những tấm bia mộ lung lay trong một khu nghĩa trang cổ đã may mắn không bị cuộc sống đô thị náo nhiệt nuốt chửng. Ở phía Tây, vùng lòng chảocủa dòng sông Tiber là những nhánh sông hình vòng cung chảy qua thành phố. Dù đang ở trên cao, Langdon cũng có thể thấy rằng con sông này rất sâu. Dòng nước màu nâu nặng phù sa đang sùi bọt sau những trận mưa lớn. - Phía trước kia kìa, - viên phi công nói và cho máy baylên cao hơn nữa. Langdon và Vittoria cùng nhìn ra ngoài và thấy một toà lâu đài khổng lồ lờ mờ hiện ra trước mắt như một ngọn núi đang dần nhô lên từ đám sương mù: Đại thánhđường St. Peter. - Đây mới chính là tác phẩmcó giá trị của Michelangelo. -Langdon nói với Vittoria. Langdon chưa bao giờ được chiêm ngưỡng Đại thánh đường St. Peter từ trên cao.Mặt tiền lát đá hoa cương đang lấp lánh như một vầnglửa trong ánh nắng hoàng hôn. Được tô điểm bởi 140 bức tượng các vị thánh, vị anh hùng và các thiên thần,thánh đường thờ thần Hercule rộng gấp đôi, và dàigấp 6 lần một sân bóng bìnhthường. Thánh đường rộng mênh mông này có thể chứa 60.000 con chiên… gấp 100 lần dân số của Vatican, quốc gia nhỏ bé nhất thế giới. Nhưng cũng thật đáng kinh ngạc, tầm vóc đồ sộ của Đạithánh đường này không hề làm lu mờ vẻ mỹ lệ của quảng trường trước mặt nó. Quảng trường St. Peter lát đá granite rộng thênh thanglà một không gian mở ngay giữa trung tâm thành phố chật chội và đông đúc, hệt như một công viên trung tâmđược thiết kế theo trường phái cổ điển. Ngay trước mặt tiến của Đại thánh đường, 284 cây cột xếp thành bốn cung tròn đồng tâm bọc lấy quảng trường hình e-líp, lối kiến trúc trompe l oeit(2) một loại hìnhnghệ thuật hội hoạ cực kỳ đặc sắc, khiến cho quảng trường rộng lớn cỏ vẻ như cao hơn. Đăm chiêu nhìn quang cảnh trước mặt, Langdon thầm hỏikhông hiểu thánh Peter sẽ nghĩ gì nếu ngài có mặt ở đây lúc này. Bị đóng đinh treo ngược trên giá ở chính địa điểm này, thánh Peter đã chết trong đau đớn. Giờ đây, ngài đang an nghỉ trong một mộ phần cực kỳ thiêng liêng, cách mặt đất năm tầng nhà, ngay dưới mái vòm trung tâm của Đại thánh đường.
THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ Tác giả: Dan Brown Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 33-phần 2
- Thành phố Vatican chào mừng quý vị. - Viên phi công lên tiếng, thái độ chẳng hiểu khách chút nào. Langdon nhìn những toà tháp xây bằng đá đồ sộ hiện ra trước mắt - những thành trì bất khả xâm phạm bao quanh thành phố… một phương thức tự vệ mang tính trần tục nhằm đảm bảo an ninh cho một thế giới tâmlinh đầy quyền năng và cũng đầy bí hiểm. - Nhìn kìa! - Vittoria đột nhiên nắm lấy cánh tay Langdon. Cô hối hả chỉ tay xuống quảng trường St. Peter ngay bên dưới. Langdon quay ra cửa sổ và nhìn theo. - Kia kìa, cô chỉ tay. Langdon đưa mắt nhìn. Phía cuối quảng trường trông chẳng khác gì một bãi đỗ xevới hàng chục chiếc xe thùng. Tất cả những chiếc xe này đều có chảo ăng tentrên nóc. Những cái tên quen thuộc được viết bên trong lòng chảo: TELEVIOR EUROPEA(3) VLDEO ITALIA(4) BBC(5) UNITED PRESS LNTERNATIONAL(6) Langdon chợt thấy băn khoăn, không hiểu thông tinvề phản vật chất đã bị rò rỉ hay chưa. Vittoria dường như cũng cảm thấy lo lắng: - Sao giới truyền thông lại có mặt ở đây? Chuyện gì vậy? Viên phi công quay lại nhìn cô gái, vẻ ngạc nhiên: - Chuyện gì ư? Cô không biết à? - Không hề. - Cô gái trả lời với giọng khàn và mạnh mẽ. - II Conclave(7) - anh ta nói - Sẽ bắt đầu trong vòng một giờ nữa. Cả thế giới đang chờ đợi. Il Conclave. Hai từ ấy tác động mạnh vào trí não Langdon, và khiến anh bỗng thấy lòng trĩu nặng. Il Conclave, Mật nghị Hồng y. Sao anh lại quên được cơ chứ? Gần đâybáo chí đưa tin rầm rộ về chuyện đó cơ mà. 15 ngày trước đây, Giáo hoàng đã băng hà sau 12 năm tại vị. Báo chí khắp thếgiới đều đưa tin về một cơnđột quỵ khi Người đang trong giấc ngủ - một cái chết bất ngờ đến nỗi khôngít người xì xào và nghi hoặc. Hôm nay, theo đúng truyền thống cửa Thiên Chúa giáo, 15 ngày sau khi Giáo hoàng tạ thế, Vatican phải tổ chức Mật nghị Hồng y - một nghi lễ thiêng liêng với sự hiện diện của 165 Hồng y Giáo chủ từ khắp nơitrên thế giới, những nhân vật quyền thế nhất trong giáo hội, để bầu ra Giáo hoàng mới. Tất cả các Hồng y Giáo chủ trên thế giới đều đang có mặt tại đây. Langdon thầm nghĩ khi chiếc máy bay lướtqua Đại thánh đường St. Peter. Thành Vatican rộng mênh mông trải dài dưới cánh máy bay. Toàn thể bộ máy quyền lực của giáo hội Thiên Chúa giáo La Mã đang ở trên một quả bom hẹn giờ. Chú thích: (1) Hopi: Thổ dân da đỏ ở Mỹ, tập trung ở vùng Đông Bắc bang Arizona. (2) Trompe l oeil (tiếng Pháp): Đánh lừa cảm giác. (3) Hãng truyền thông châu Âu. (4) Hãng phim Italia. (5) Hãng thông tấn BBC. (6) Liên hiệp báo chí Quốc tế. (7) Il Conclave (tiếng Ý): Họpkín.
THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ Tác giả: Dan Brown Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 34
Hồng y Mortati ngước nhìn lên trần nhà nguyện Sistine,cố tìm một khoảnh khắc yên tĩnh. Những bức tường được trang trí bằng các bứcbích hoạ dội lại tiếng nói củacác vị Hồng y từ mọi quốc gia trên thế giới. Những vị thầy tu này đang tụ tập bênhòm đựng bánh thánh chan hoà ánh nến, náo nức thì thầm, trao đồi với nhau bằng đủ mọi ngôn ngữ, trong đó sử dụng nhiều nhất vẫn là tiếng Anh, Ý vàtiếng Tây Ban Nha. Thường thì ánh sáng trong nhà nguyện vẫn mang màu vàng nhạt - những tia nắngmặt trời rọi vào trong đại sảnh, hệt như những tia sáng từ thiên đàng rọi xuống. Nhưng hôm nay thì khác. Theo lệ, người ta đã treo vải nhung đen để che kín tất cả các ô cửa sổ của nhà nguyện nhằm đảm bảo bí mật. Cách thức này đảm bảo rằng không một ai trongnhà nguyện có thể dùng ngôn ngữ cử chỉ để liên hệ với bên ngoài. Vậy là nhà nguyện tối như bưng, chỉ cónến là nguồn sáng duy nhất… Trong thứ ánh sáng lung linh này, tất cả mọi người bỗng có vẻ thanh khiết hơn, và huyền bí hơn… như những vị thánh. Mình thật là may mắn, Hồng y Mortati thầm nghĩ, khi được giám sát toàn bộ sự kiện linh thiêng này. Những vị Hồng y trên 80 tuổi được xem như quá già không đủ tiêu chuẩn ngồi vào bầu chọn và không tham dự Mật nghị Hồng y, nhưng ở tuổi 79, Mortati là vị Hồng y cao niên nhất ở đây và được chỉ định giám sát toàn bộ các nghi thức. Theo truyền thống, các Hồng y sẽ có mặt trước buổihọp hai tiếng đồng hồ để gặp gỡ và thảo luận với nhau lần cuối cùng. - Đúng 7 giờ tối, - thị thần của cố Giáo hoàng sẽ bước vào đọc lời cầu nguyện để khai mạc Mật nghị Hồng y, rồi ra khỏi nhà nguyện. Tiếp đó, hội lính gác Thuỵ Sĩ sẽ niêm phong cánh cửa và khoá Hội đồng Hồng y ở bên trong. Đây chính là lúc nghi lễ chính trị bí mật và cổ xưa nhất trên thế giới bắt đầu được tiến hành. CácHồng y sẽ không được phépra ngoài cho đến khi Hội đồng chọn được một người để đảm nhiệm chức vụ Giáo hoàng. Mật nghị Hồng y. Chỉ nghe tên gọi không thôi cũng đã thấy đầy bí hiểm. Theo nghĩa đen Conclave nghĩa là "khoá bằng một chiếc chìa". Các vị Hồng y không được phép liên lạc với bên ngoài. Không điện thoại. Không tin nhắn. Không thì thầm qua khe cửa. Mật nghị Hồng y phải hoàn toàn độc lập với những tác động từ bên ngoài. Thể thức này nhằm đảm bảo rằng Hội đồng Hồng y có thể giữ được Solum Dum prae osculis… chỉ thấy duy nhất Chúa trước mắt họ. Bên ngoài những bức tườngcủa nhà nguyện, đương nhiên là giới truyền thông đang theo dõi là chờ đợi, họđoán già đoán non xem thành viên nào của Hội đồngHồng y sẽ trở thành người lãnh đạo tinh thần của một tỉ tín đồ Thiên Chúa giáo trên khắp thế giới. Những cuộc họp kín kiểu này thường tạo ra không khí căng thẳng, thấm đẫm màu sắc chính trị, và sau nhiều thế kỷ, nó đã trở thành những sự kiện rùng rợn: những vụ đầu độc, những vụ ẩu đả là thậm chí giết người cũng đã xảy ra bên trong bốn bức tường thiêng liêng này. Đó chỉ là lịch sử xa xưa, Hồng y Mortati thầm nghĩ. Buổi họp tối naysẽ thống nhất, vui vẻ và nhất là sẽ vô cùng… ngắn gọn. Hay ít ra thì đó cũng là những ước đoán của cá nhân ông. Giờ đây, một sự kiện bất ngờ đã xảy ra. Bốn vị Hồngy bỗng dưng vắng mặt một cách đầy bí ẩn. Hồng y Mortati biết rằng tất cả các lối ra vào toà thánh Vaticanđều được canh gác cẩn mật,và những người mất tích không thể đi đâu xa, nhưngchỉ còn chưa đến một tiếng đồng hồ nữa là giờ cầu nguyện sẽ bắt đầu. Hồng y không thể giữ nổi bình tĩnh. Vấn đề là ở chỗ bốn vị này không phải những vị Hồng y bình thường. Họ là những vị Hồng y quan trọng nhất. Họ là bốn người được lựa chọn. Là người giám sát cuộc bầu chọn, Hồng y Mortati đã báocho đội lính gác Thuỵ Sĩ vềsự vắng mặt của bốn vị này. Đức cha biết rằng những vị Hồng y khác đã để ý đến sự vắng mặt bất thường này. Những lời xì xào lo lắng bắt đầu nổi lên. So với toàn thể Hội đồng Hồng y, bốn vị này phải đúng giờ nhất mới phải! Hồng y Mortati bắt đầu lo ngại rằng một đêm dài đang chờ đợi toàn bộ Hội đồng Hồng y. Đức cha không thể hiểu nổi.
THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ Tác giả: Dan Brown Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 35-phần 1
Vì lí do an toàn và để tránhtiếng ồn, sân bay của Vatican phải ở bên rìa phía Tây Bắc của thành phố, càng xa Đại thánh đường St.Peter càng tốt. - Tiếp đất, - viên phi công thông báo khi họ đã hạ cánh. Anh ta háo hức mở cánh cửa trượt cho Langdonvà Vittoria. Langdon trèo ra khỏi chiếc máy bay và quay sang định đỡ Vittoria xuống, nhưng côgái đã nhẹ nhàng xuống gần đến mặt đất. Tất cả sức mạnh trên người cô dường như đã được huy động tối đa cho mục tiêu trước mắt - tìm ra phản vật chất trước khi nó gây ra những hậu quả khủng khiếp. Sau khi phủ tấm vải dầu chống nắng lên cửa sồ khoang lái, viên phi công dẫn họ đến chiếc xe điện cỡ lớn đang đợi sẵn gần chỗ đậu máy bay. Chiếc xe nhẹ nhàng lăn bánh dọc theo biên giới phía Tây của quốc gia này - một bức tường xi măng dày, cao khoảng 15 mét, đủ để tránh được những cuộc tấn công, kể cả bằng xe tăng. Bên trong, cứ cách 15m lại có một lính gác Thuỵ Sĩ đứng nghiêm canh gác. Chiếc xe đột ngột rẽ phải vào trạm quan sát. Các biển báo chỉ về khắp mọi hướng: PALAZZO GOVERNATORATO(1) COLLEGIO ETHIOPIANA(2) BASILICA SAN PIETRO(3) CAPELLA SISTINA(4) Họ tăng tốc trên con đường được chăm sóc rất cẩn thận, qua một toà nhà thấp đề hàng chữ RADIO VATICANA(5). Langdon kinh ngạc nhận ra trụ sở của làn sóng phát thanh có nhiều thính giả nhất thế giới - Radio Vatican - nơi truyền bá những lời của Chúa đến với hàng triệu con chiên trên khắp thế giới. - Attenzione(6) - người phi công nói rồi đội ngột rẽ ngoặt vào một con đường hình vòng cung. Khi chiếc xe quay vòng, Langdon hầu như không thểtin vào những gì mà chính mắt anh đang nhìn thấy. Giardini Vaticani(7), anh thầm nghĩ. Trái tim của Vatican. Ngay trước mặt họ là phía sau của Đại thánh đường St. Peter - một khungcảnh rất ít người được chiêm ngưỡng. Bên tay phải là Cung pháp đình, nơi ở củaGiáo hoàng - một công trình được trang trí theo phong cách oroco lộng lẫy y như cung điện Versailles. Sau lưng họ là toà nhà chính phủvới dáng vẻ uy nghi đường bệ - đại bản doanh của chính quyền thành phố Vatican. Bên trái, trước mặt họ là toà nhà hình chữ nhật đồ sộ - Bảo tàng Vatican. Langdon biết rằng trong chuyến đi này, anh sẽ chẳng có thời gian để vào thăm bảo tàng. - Mọi người đâu cả rồi. - Vittoria hỏi, đưa mắt nhìn khắp những bãi cỏ và lối đi vắng tanh vắng ngắt. Người lính gác nhìn chiếc đồng hồ đeo lay màu đen kiểu nhà binh - một vật lỗi thời kỳ dị mà anh đang đeo bên trong ống tay áo phồngcủa mình. - Hội đồng Hồng y đã tập trung trong nhà nguyện Sistine. Chưa đầy một giờ đồng hồ nữa, Mật nghị Hồng y sẽ bắt đầu. Langdon gật đầu, láng mángnhớ lại trước khi Mật nghị Hồng y khai mạc, Hội đồng Hồng y thường dành hai giờđồng hồ trong nhà nguyện Sistine để suy ngẫm và thăm hỏi những vị Hồng y khác từ khắp nơi trên thế giới. Khoảng thời gian này được dành cho việc gặp gỡ và ôn lại kỷ niệm giữa những người bạn cũ nhằm giảm bớt căng thẳng cho tiến trình bầu cử. - Thế còn tất cả những cư dân khác và những người phục vụ? - Họ bị cấm vào thành phố cho đến khi cuộc họp kết thúc, vì lí do bảo mật và an ninh. - Và khi nào cuộc họp kết thúc? Người lính gác nhún vai: - Chỉ có Chúa mới biết. Sau khi xe dừng lại trên bãi cỏ rộng ngay sau lưng Đại thánh đường St. Peter, người lính gác hộ tống Langdon và Vittoria leo lên một đoạn dốc rải sỏi, tới mộtđại sảnh xây bằng đá hoa cương ở phía sau Đại thánhđường. Vượt qua công trình này, họ tiến tới bức tường phía sau Đại thánh đường, men theo tường, đi qua một khoảnh sân hình tam giác, rồi đi qua Via Belvedere tới một loạt các toà nhà xây sátvào nhau. Chuyên nghiên cứu về lịch sử nghệ thuật nên Langdon biết chút ít tiếng Ý đủ để hiểu những bảng chỉ dẫn như Phòng in ấn Vatican, Phòng Phục chế thảm trang trí, Phòng quản lí Bưu điện và Nhà thờ thánh Ann. Họ băng qua một quảng trường nhỏ nữa và đến đích. Sở chỉ huy của đội lính gác Thuỵ Sĩ nằm ngay sát phòng tình báo, chếch về hướng Đông Bắc so với Đại thánh đường St. Peter. Văn phòng này là một toà nhà thấp lè tè xây bằng đá. Hai bên lối vào có hai ngườilính đứng gác, tưởng y như hai bức tượng đá. Langdon phải thừa nhận rằng trang phục của những người lính này trông không đến nỗi nào. Mặc dù họ cũng mặc bộ đồng phục màuxanh vàng, mỗi người cầm một "thanh kiếm Vatican" truyền thống - thanh gươm dài gần 2,5 mét, đầu nhọt hoắt. Theo truyền thuyết kể lại thì những thanh gươmnày đã chặt đầu vô số tín đồ Hồi giáo trong cuộc Thậptự chinh thế kỷ XV.
THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ Tác giả: Dan Brown Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 35-phần 2
Thấy Langdon và Vittoria tiến vào, hai người lính gác bước lên một bước, bắt chéohai thanh gươm, chắn lối vào. Một trong hai người lúng túng nhìn viên phi công. - Pantaloni(8), - anh ta vừanói vừa chỉ tay vào chiếc quần soóc của Vittoria. Người phi công phẩy tay nói: - Il comandante vuole vederli subito(9) Hai người lính nhíu mày, nhưng vẫn miễn cưỡng đứng lùi sang hai bên. Bên trong sở chỉ huy thật mát mẻ, khác xa so với những gì Langdon tưởng tượng về một sở chỉ huy quân đội. Căn phòng được trang trí rất cầu kỳ và tỉ mỉ, còn ngoài hành lang thì treo đầy những bức tranh mà chắc chắn nhiều viện bảo tàng lớn trên thế giới sẽ trân trọng treo trong phòng tranh chính. Người phi công chỉ một cầu thang dẫn xuống dưới. - Xin mời xuống dưới này. Lần bước theo những bậc thang bằng đá hoa cương trắng, Langdon và Vittoria đi giữa hai hàng tượng chạmkhắc hình các chàng trai khoả thân. Mỗi chàng trai chỉ có một thứ trang phục duy nhất: một chiếc lá vả khá sáng màu, sáng hơn so với phần da thịt trên cơ thểhọ. Đại hoạn quan, Langdon nghĩ thầm. Đây là một trong những tấn bi kịch thê thảm nhất của nghệ thuật thời kỳ Phục Hưng. Năm 1857, Giáo hoàngPius IX cho rằng bộ phận sinh dục nam giới được khắchoạ quá rõ nét có thể khơi gợi lên những ham thích nhục dục ở Vatican. Thế là vị Giáo hoàng này đã đích thân cầm búa đẽo bỏ bộ phận sinh dục trên tất cả các bức tượng nam giới trong toà thánh. Kết quả là các tác phẩm của Michelangelo, Bramante và Bernini đều bị biến dạng. Những chiếc lá vả bằng nhựa dẻo này giờ đây được dùng để đậy kín những phần bị đục đẽo đó. Hàng trăm bức tượng bị thiến. Langdon đã mấy lần tự hỏi, không hiểu cả đống dương vật bằng đá kia giờ đang ở chỗ nào. - Đây rồi! - người lính gác lên tiếng. Họ đã tới chân cầu thang vàđang đứng trước một cánh cửa bằng thép nặng nề. Người lính gác gõ mã số, cánh cửa mở ra. Langdon vàVittoria cùng bước vào. Đằng sau cánh cửa là cả mộtsự hỗn độn. Chú thích: (1) Cung điện chính phủ (2) Cung điện (3) Nhà thờ thánh Peter. (4) Nhà nguyện Sistine. (5) Đài phát thanh Vantican. (6) Attenzione (tiếng Ý): Chúý. (7) Giardini Vaticani: Vườn Vatican. (8) Pantaloni (tiếng Ý): Quầnsoóc bó chẽn (9) Il comandante vuole vederli subito (tiếng Ý): Tư lệnh muốn gặp người này ngay bây giờ.
THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ Tác giả: Dan Brown Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 36-phần 1
Sở chỉ huy của đội lính gác Thuỵ Sĩ. Đứng ở ngay lối vào, Langdon quan sát sự tương phản giữa các thời đại khác nhau đang bày ra trước mắt.Đủ mọi loại phương tiện liên lạc. Căn phòng là một thư viện được trang trí theo kiểu Phục hưng với những giá sách chìm trong tường, những tấm thảm phương đông treo tường, và những tấm thảm trải sàn màu sắc sặc sỡ. Trong phòng ngồn ngộn những thiết bị công nghệ cao, nào là máy tính, máy fax, bản đồ điện tử củalổ hợp Vatican, lại còn có cảmột màn hình ti-vi đang mở kênh CNN. Những người đànông mặc bộ đồng phục sặc sỡ đang miệt mài gõ máy tính, trên đầu họ đeo loại tai nghe cực kỳ hiện đại. - Các vị hãy đợi ở đây, - người lính gác nói. Langdon và Vittoria đứng chờ, còn người lính gác tới gần một người đàn ông cao ráo, rắn rỏi, mặc bộ quân phục màu xanh sẫm. Ông ta đang nói chuyện bằng điện thoại cầm tay và đứng nghiêm đến nỗi gần như ngả người về đằng sau. Người lính gác nói điều gì đó, thế là ông ta đưa mắt nhìn Langdon và Vittoria. Ông ta gật đầu rồi quay lưng về phía họ, tiếp tục cuộc điện thoại. Người lính gác quay lại. - Tư lệnh Olivetti sẽ đến gặp các vị ngay. - Cám ơn. Anh ta leo lên cầu thang và ra ngoài. Langdon quan sát Tổng Tư lệnh Olivetti đang đứng ở góc đối diện. Ông ta đúng là Tổng Tư lệnh các lực lượng vũ trang của toàn bộ quốc gia này. Vittoria và Langdoncùng chờ đợi và quan sát những hoạt động diễn ra trước mặt họ. Những người lính gác mặc bộ quân phục sáng màu đang tíu tít bận rộn, và họ liên tục đưa ra những mệnh lệnh bằng tiếngÝ. - Continue! a ccrcare(1)! - Một người nói lớn trên điện thoại. - Ha Provato al museo?(2) -Một người khác hỏi. Langdon không cần phải thạo tiếng Ý cũng có thể biết được rằng trung tâm anninh đang trong tình trạng tìm kiếm tích cực. Đây là tin tốt lành. Tin xấu là họ chưatìm thấy phán vật chất. - Cô không sao chứ? - Langdon hỏi Vittoria. Cô gái nhún vai, mỉm cười mệt mỏi. Cuối cùng thì viên Tổng Tư lệnh cũng tắt máy điện thoạivà tiến về phía họ, càng đến gần càng thấy ông ta cao lênh khênh. Bản thân Langdon là người cao lớn và không quen nhìn lên khi nói chuyện với ngườikhác, nhưng lần này anh phải làm thế với Tổng Tư lệnh Olivetti. Viên chỉ huy này thuộc kiểu người dầm mưa dãi nắng, khuôn mặt khỏe mạnh và rắn chắc. Mái tóc đen được cắt ngắn theo kiểu nhà binh, còn ánh mắt của ông ta thì rực lên một ý chí sắt đá chỉ có thể có được sau nhiều năm rèn luyện miệt mài. Bước đi vững chãi và chuẩn xác, tainghe bí mật giấu sau một vành tai, Olivetti trông giống một sĩ quan tình báo Hoa Kỳ hơn là chỉ huy của dội lính gác Thuỵ Sĩ. Viên tư lệnh chào họ bằng tiếng Anh. Trái ngược với thân hình đồ sộ giọng nói của ông ta trầm và bé đến mức Langdon thấy ngạc nhiên. Olivetti gần như thì thầm, với vẻ chỉn chu, chuẩn xác kiểu nhà binh: - Xin chào. Tôi là Tư lệnh Olivetti - Comandante Principale(3) của đội lính gácThuỵ Sĩ. Tôi là người đã gọicho giám đốc của các vị. Vittoria ngước lên. - Cám ơn ông đã gặp chúng tôi. Viên Tổng Tư lệnh không nói gì. Ông ta ra hiệu bảo họđi theo và dẫn họ qua một đống các thiết bị điện tử chất ngổn ngang, đến trướcmột cánh cửa. - Vào đi, - Ông ta nói và giữ cửa cho hai người. Langdon và Vittoria bước vào trong. Đó là một phòng điều khiển mờ mờ tối, trên tường treo đầy những màn hình giám sát đang truyền về những hình ảnh đen trắng từ khắp mọi nơi trong tổ hợp. Một người lính trẻ đang chăm chú theo dõi những hình ảnh ấy. - Fuori(4), - Olivetti nói. Người lính gác thu dọn và đira. Olivetti bước đến và chỉ tayvào một màn hình. Rồi ông quay sang những vị khách của mình: - Hình ảnh này được truyềnvề từ một camera điều khiển từ xa giấu ở đâu đó trong thành Vatican. Tôi muốn có lời giải thích. Langdon và Vittoria nhìn vào màn hình và cùng thở phào. Hình ảnh rất rõ ràng. Không còn nghi ngờ gì nữa. Đó chính là hộp phản vật chất của CERN. Bên trong, một giọt kim loại lấp lánh đang treo lơ lửng trong không trung, ánh sáng nhấpnháy theo từng nhịp của đống hồ điện tử LED. Thật kỳ lạ, khu vực bao quanh chiếc hộp hoàn toàn tối, như thể cái hộp đang ở một hốc trong tủ hay phòng tối nào đó. Phía trên màn hình lấp lóe dòng chữ: TRUYỀN TRỰC TIẾP - CAMERA số 86. Vittoria nhìn thời gian còn lạiở bảng báo hiệu trên hộp. - Còn chưa đến 6 tiếng đồng hồ nữa, - cô thì thầm với Langdon, khuôn mặt lộ vẻ căng thẳng. Langdon kiểm tra lại đồng hồ. - Vậy chúng ta còn… - Anh chợt ngừng lời, ruột gan như thắt lại. - Nửa đêm, - Vittoria nói với vẻ mệt mỏi. Nửa đêm, Langdon nghĩ. Tình hình trở nên phức tạp rồi đây. Rõ ràng là đêm qua kẻ ăn cắp chiếc hộp đã tính toán một cách kỹ lưỡng. Langdon cảm thấy bất an khi thấy mình đang có mặt tại điểm zero.
THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ Tác giả: Dan Brown Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 36-phần 2
Giọng nói thì thào của Olivetti lúc này càng trở nênkhó nghe hơn: - Cái vật này thuộc về trung tâm của các vị hả? Vittoria gật đầu. - Vâng, thưa ông. Nó đã bị đánh cắp. Cái hộp này chứa một chất nổ cực mạnh có tênlà phản vật chất. Olivetti trợn mắt: - Tôi không lạ gì các chất nổ, thưa cô Vetra. Nhưng tôi chưa bao giờ nghe nói đến phản vật chất. - Đây là một công nghệ mới. Chúng ta phải xác định vị trí của nó ngay lập tức, nếukhông sẽ phải sơ tán toàn bộ những người có mặt trong thành Vatican. Olivetti từ từ nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, như thể đanghi vọng rằng Vittoria sẽ cải chính lại những điều vừa nói. - Sơ tán à? Các vị có biết chuyện gì sẽ diễn ra trong toà thánh tối nay không? - Chúng tôi biết, thưa ông. Nhưng tính mạng các vị Hồng y Giáo chủ đang bị đe doạ. Chúng ta chỉ còn khoảng 6 tiếng đồng hồ nữa. Các ông đã tìm được đầu mối nào để xác định vịtrí của cái hộp chưa? Olivetti lắc đầu. - Chúng tôi vẫn chưa bắt đầu tìm kiếm. Vittoria nghẹn lời: - Cái gì? Nhưng chúng tôi nghe thấy những người línhgác nói về việc tìm kiếm… - Tìm kiếm, thì đúng là thế. - Olivetti nói, - nhưng không phải cái hộp đó. Người của chúng tôi đang tìm kiếm một thứ không liên quan gì tới các vị. Giọng Vittoria như vỡ ra: - Các ông vẫn chưa bắt đầutìm kiếm cái hộp sao? Hai tròng mắt của Olivetti như tụt hẳn vào trong hốc mắt, trông vô cảm, hệt như mắt của côn trùng. - Thế sao? Cô Vetra? Để tôi giải thích cho cô hiểu nhé. Trên điện thoại, ông giám đốc của cô nhất định không chịu cho tôi biết những thông tin chi tiết về vật thể này. Ông ta một mựcyêu cầu tôi phải tổ chức tìm kiếm ngay tức khắc. Chúng tôi cực kỳ bận rộn, và cũngkhông thừa thãi nhân lực đểlàm những công việc tù mù thế này. - Vào thời điểm này thì chúng tôi chỉ có thể thông báo với ông một thông tin thôi, thưa ông chỉ huy, - Vittoria nói, - Trong vòng 6tiếng đồng hồ nữa, thiết bị đó sẽ khiến cho toàn bộ khuvực này tan thành mây khói. Olivetti đứng im như trời trồng: - Cô Vetra, có một điều cô nên biết. - Giọng ông ta đầyvẻ kẻ cả - Mặc dù nhìn từ bên ngoài thì thành phố Vatican có vẻ cổ kính, nhưng trên từng lối đi, cả ở nơi công cộng lẫn khu vực riêng, đều được gắn các thiết bị cảm biến tối tân. Nếu có kẻ muốn mang bất kỳ loại chất nổ nào đột nhập vào đây, hắn sẽ bị phát hiện ngay lập tức. Chúng tôi có máy quét chất phóng xạ đồng vị, những máy lọc mùi do các chuyên gia của DEA(5) ở Mỹ thiết kếnhằm phát hiện dấu hiệu nhỏ nhất của những chất cháy nổ và gây độc. Chúng tôi cũng sử dụng những máy dò kim loại và máy quéttia X-quang tân tiến nhất. - Rất ấn tượng, - Vittoria nói, cũng lạnh lùng không kém - Thậm không may, phản vật chất không phải chất phóng xạ, ký hiệu hoá học của nó chỉ đơn thuần làhydro, và cái hộp thì được làm bằng nhựa. Không một thiết bị nào ở đây có thể phát hiện ra nó. - Nhưng thiết bị đó có nguồn năng lượng lớn, - Olivetti nói, tay chỉ vào ánhđèn điện tử LED(6) đang nhấp nháy. - Thậm chí chỉ cần một dấu vết nhỏ của hợp chất Niken- Cadmi(7) cũng có thể… - Nhưng pin của nó cũng bằng nhựa. Sự kiên nhẫn của Olivetti rõràng là đang mất dần đi. - Pin bằng nhựa? - Chất lỏng điện phân polyme kết hợp với Teflon. Olivetti khom lưng xuống, như thể muốn nhấn mạnh lợi thế chiều cao của mình. - Xin thưa với quý cô, mỗi tháng Vatican là mục tiêu của hàng chục vụ uy hiếp bằng bom. Đích thân tôi đã đào tạo từng người trong đội lính gác Thuỵ Sĩ về cáckỹ thuật gây nổ hiện đại. Theo như tôi được biết thì trên thế giới này chưa có một loại chất nổ nào có sức mạnh như cô miêu tả, trừ khicô muốn đề cập đến một đầu đạn hạt nhân có lõi bé bằng quả bóng chày. Vittoria bực bội nhìn ông ta: - Thiên nhiên còn nhiều điều bí ẩn chưa được khám phá lắm. Olivetti cúi xuống thấp hơn nữa: - Tôi xin hỏi cô là ai? Vị trí cửa cô ở CERN là gì? - Tôi là thành viên cấp cao trong hội đồng nghiên cứu và được chỉ định tới Vatican để giải quyết vụ khủng hoảng này. - Xin lỗi vì sự thô lỗ của tôi, nhưng nếu thực sự có một cuộc khủng hoảng như thế thì tại sao tôi phải làm việc với cô chứ không phải giám đốc của cô? Và tại sao cô bất kính đến nỗi mặc quần cộc để vào trong toà thánh? Langdon muốn rên lên. Không thể tin nổi, trong tìnhcảnh này mà ông ta vẫn còntâm trí để mà lo chuyện quần áo. Nhưng rồi anh lại nhớ ra rằng nếu những dương vật bằng đá mà còn bị xem là dâm ô thì quần soóc của Vittoria hẳn phải làmột mối đe doạ đối với an ninh quốc gia. - Thưa Tổng Tư lệnh Olivetti, - Langdon can thiệp, cố gắng tháo ngòi quảbom nổ chậm thứ hai. - Tên tôi là Robert Langdon. Tôi là giáo sư nghiên cứu tôn giáo ở Mỹ và không có mối quan hệ nào với CERN. Tôi từng được chứng kiến vụ thử phản vật chất và xác nhận rằng những lời của cô Vetralà đúng, phản vật chất cực kỳ nguy hiểm. Chúng tôi có đủ mọi lí do để tin rằng một tổ chức chống tôn giáo đã đem vật đó vào đặt trong khu vực của các ông nhằm mục đích phá hoại Mật nghị Hồng y.
THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ Tác giả: Dan Brown Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 36-phần 3
Olivetti quay phắt lại, chăm chú nhìn Langdon: - Một phụ nữ mặc quần soóc nói với tôi rằng một giọt chất lỏng sắp làm nổ tung cả thành Vatican, rồi lại còn một vị giáo sư ngườiMỹ nói rằng chúng tôi là mụctiêu của một tổ chức bài tôn giáo. Nói trắng ra thì các vị muốn tôi làm gì? - Tìm cái hộp, - Vittoria nói,- Ngay bây giờ. - Không thể được. Thiết bị này có thể ở bất kỳ chỗ nào trong tổ hợp. Vatican rất rộng lớn. - Hệ thống camera của toà thánh không có bộ phận định vị toàn cầu sao? - Bình thường chúng không mấy khi bị đánh cắp. Phải mất vài ngày mới xác định được vị trí của chiếc camera mất tích. - Chúng tôi không có vài ngày. - Vittoria nói một cáchcương quyết Chúng tôi chỉ có 6 tiếng đồng hồ. - Sau 6 tiếng thì sao, cô Vetra? - Olivetti đột ngột lớn tiếng. Ông ta chỉ vào hình ảnh trên màn hình. - Sau khi những con số này đếm ngược đến 0 sao? Thành Vatican biến mất sao? Các vị nghe đây, tôi không thể tử tế với những người đem hệ thống an ninhcủa chúng tôi ra làm trò đùa.Và tôi cũng chẳng thích thú gì khi cái hộp xuất hiện một cách bí ẩn bên trong khu tổhợp này. Nhưng tôi quả thậtcó lo lắng. Phận sự của tôi làthế. Nhưng những gì quý vịvừa nói thì không thể chấp nhận được. Không kiềm chế thêm được nữa, Langdon lên tiếng: - Ông đã bao giờ nghe nói đến hội Illuminati chưa? Vẻ lạnh lùng của ông Tổng tư lệnh lập tức tan biến. Mắtông ta trợn ngược lên như thể sắp bị cá mập tấn công. - Tôi cảnh cáo các vị! Tôi không có thời gian cho những trò đùa kiểu này. - Vậy là ông đã nghe nói đến hội Illuminati rồi phải không? Hai tròng mắt của Olivetti tưởng như sắp lồi hẳn ra ngoài: - Tôi đã thề sẽ bảo vệ giáohội Thiên Chúa. Đương nhiên là tôi phải biết đến hộiIlluminati. Chúng đã bị đập tan từ nhiều thập kỷ nay rồi. Langdon thò tay vào túi áo lôi ra bản fax có hình ảnh cơ thể Leonardo Vetra bị đóng dấu sắt nung rồi đưa cho Olivetti. - Tôi là một học giả chuyên nghiên cứu về Illuminati, - Langdon nói trong khi Olivetti đang xem xét bức ảnh. - Phải hết sức khó khăn tôi mới dám chấp nhận rằng hội Illuminati vẫn còn hoạt động, vì sự xuất hiện của dấu hiệu này và cũng vì lời nguyền sẽ tiêu diệt thành Vatican của họ, tôi đã thay đối ý kiến. - Một lò lửa đảo bằng kỹ thuật vi tính. - Olivetti đưa trả tờ fax lại cho Langdon. Langdon trợn tròn mắt, không tin vào mắt mình: - Trò bịp là thế nào? Ông hãy nhìn hình đối xứng này đi! Đáng lẽ ông phải là ngườiđầu tiên nhận ra tính xác thực của… - Tính xác thực là thứ đầu tiên các vị thiếu. Có lẽ cô Vetra chưa cho ông biết đấy thôi, từ hàng chục năm nay, các nhà khoa học của CERN lúc nào cũng chỉ trích các chính sách của Vatican. Họ liên tục yêu cầu chúng tôitự phủ nhận thuyết Sáng tạo, chính thức xin lỗi Galileo và Copernicus, rút lạinhững lời chỉ trích của chúng tôi về các công trình khoa học nguy hiểm hoặc vôđạo đức Theo các vị thì giả thuyết nào đúng hơn: Một làmột nhóm tà giáo đã diệt vong từ cách đây 400 năm bây giờ bỗng nhiên trỗi dậyvà sở hữu một loại vũ khí huỷ diệt hàng loạt vô cùng hiện đại. Hai là một số kẻ đùa dai ở CERN đang bày ramột trò xảo trá nhằm phá hoại một sự kiện vô cùng thiêng liêng ở thành Vatican.Giả thuyết nào đây? - Người trong bức ảnh đó, -Vittoria nói, giọng cô gái sùng sục như một dòng nham thạch đang sôi, - chính là cha tôi. Người vừa bị sát hại. Ông tưởng là tôi nói đùa đấy à? - Tôi không biết, thưa cô Vetra. Tôi chỉ biết rằng khi nào được nghe một lời giải thích hợp lí thì tôi mới phát lệnh báo động. Cảnh giác vàthận trọng là phận sự của tôi… đối với những vấn đề tôn giáo kiểu này thì luôn phải giữ cho đầu óc thật sáng suốt. Nhất là trong ngày hôm nay. Langdon nói: - Ít ra thì cũng phải cho hoãn Mật nghị Hồng y lại chứ. - Hoãn? - Olivetti há hốc mồm. - Thật là ngông cuồng.Mật nghị Hồng y không phải là trận đấu bóng chày ở Mỹ để mà tạm hoãn chỉ vì trời mưa. Đây là một sự kiện thiêng liêng với những quy định và thủ tục nghiêm ngặt.Chưa kể đến một tỉ tín đồ Thiên Chúa giáo trên thế giới đang chờ đợi một vị lãnh tụ tinh thần mới, và chưa tính đến các nhà báo đang chầu chực ở ngoài kia,thì bản thân Mật nghị Hồng y cũng đã vô cùng thiêng liêng rồi - không thể thay đổi được. Kể từ năm 1179, tất cả Mật nghị Hồng y đều được tiến hành đúng theo quy định, bất chấp cả động đất, nạn đói, thậm chí cả đạidịch. Các vị nghe đây, không thể nào huỷ bỏ Mật nghị Hồng y chỉ vì một nhà khoa học bị ám sát và một giọt chất mà chỉ có Chúa mớibiết đó là cái gì. - Đưa tôi đến gặp người có thẩm quyền, - Vittoria yêu cầu. Olivetti gầm lên: - Cô đang nói chuyện với người đó đây. - Không, - cô nói - Một người trong giới tăng lữ kia. Những tia máu trên trán Olivetti bắt đầu vằn lên: - Tất cả giới tăng lữ đã ra khỏi thành phố. Ngoài đội lính gác Thuỵ Sĩ ra, những người duy nhất có mặt ở đây lúc này là Hồng y đoàn. Và họ đang ở trong nhà nguyện Sistine. - Thế còn Giáo chủ Thị thần? - Langdon nói nhẹ như không.