Tên truyện: [Truyện Liên minh huyền thoại] Bắt đầu và kết thúc Tình trạng :đang cập nhật. . . Đây là truyện tác giả đang viết nên mỗi khi có phần mới tui sẽ cập nhật ngay. Chúc ae đọc truyện vui vẻ
Phần I: Câu chuyện về Nocturne
Đã từ rất lâu rồi , Nocturne là 1 chiến binh huyền thoại của quân đội Ionia dưới sự chỉ huy của Đại kiếm sư Lito – 1 kiếm sư tài ba và mạnh mẽ .Đội quân của họ có nhiệm vụ bảo vệ Ionia khỏi những thế lực bên ngoài như Noxus – và cả những thế lực từ bên trong – Hội hắc ám của Zed – 1 ninja phản bội, xấu xa . Những ngày đó với Nocturne là những chuỗi ngày mệt nhọc và vinh quang khi được chiến đấu cùng những chiến binh mạnh mẽ nhất Ionia . Nhưng trong hắn luôn tồn tại 1 câu hỏi : “ Sau này cuộc sống mình sẽ ra sao ? Chẳng lẽ phải luôn chiến đấu sao , Ionia sẽ không thể hoà bình sao ? “ Đó là những gì Nocturne còn nhớ ! Khi mà giờ đây hắn dã trở thành con rối trong tay Zed – kẻ thù của hắn . Bây giờ cơ thể của Nocturne chỉ còn là 1 chiếc bóng , là 1 thực thể bóng tối đáng sợ . Trong 1 cuộc chiến sống còn với Zed , khi mà Nocturne gần như chiến thắng, Zed đã sử dụng 1 cấm thuật bóng tối để tách ý chí chiến đấu ra khỏi người của Nocturne để biến hắn thành nô lệ của mình . 1 cấm thuật đáng sợ . Sau đó trong mọi trận chiến với quân đội Ionia , Zed đã sử dụng luôn sử dụng Nocturne để chiến đấu . Với Nocturne đó là những ngày tháng tội lỗi khi phải tự tay giết chết đồng đội mình ! Đau khổ luôn giày xé trái tim hắn . Và khi đó , hắn cần 1 sự giải thoát , cần là chính mình không một ai kiểm soát . Hắn cần tự do để trả thù Zed . Và may mắn đã mỉm cười với hắn . Trong một trận chiến giữa Zed và Mahazal – tiên tri hư không – tại chiến trường Sumomer’rift , một trận chiến sống còn tại hang Baron Nashon . Zed bắt buộc phải triệu hồi hai thực thể bóng tối và một trong số đó là Nocturne . Nhưng việc triệu hồi cấm thuật cũng không giúp Zed chiến thắng .Trước đó Mazahal đã nhanh chóng tạo một lỗ hổng hư không cuốn bay mọi thứ vào đó . Từng thứ trước mắt Nocturne dần biến thành màu đen . Hắn đã bị cuốn vào hư không – vùng đất hỗn độn , trận chiến giữa Zed và Mahazal có kết quả ra sao Nocturne không quan tâm vì giờ đây hắn đã được tự do , không ai ràng buộc cả . ” Thật may mắn !! Ta đã được tự do! ” – Hắn gào lên trong sung sướng . CÒN NỮA
Tiếp theo phần 1
Nhưng một điều hắn không ngờ là có một con mắt luôn theo dõi hắn từng bước , từng bước một . Một âm thanh tang tóc vang lên : - Ngươi đang làm gì ở đây thế hả, kẻ tội nghiệp? Không đợi Nocturne phản ứng, từ phía con mắt đó một ánh sáng tím chiếu tới . Cũng may nhờ sự tập luyện của mình , Nocturne nhanh chóng né được tia sáng chết chóc đó . Hắn gào lên : - Ai đó ? Tại sao muốn giết ta? Từ xa kia, 1 con mắt khổng lồ với những xúc tu tiến lại gần. Nó nói : - Ngươi thật là kì lạ !! Ta biết ngươi là một thực thể bóng tối không ổn định !! - Không ổn định . Ngươi đùa à? - Sao ngươi không nhìn lại mình đi ? Hahaha Nocturne nhìn xuống cơ thể mình . Cơ thể hắn đang dần tan biến , hắn hét lên – ” Không ” - rồi gục xuống trong tuyệt vọng . Sau bao nhiêu cố gắng hắn mới có tự do nhưng bây giờ hắn biết mình sắp chết rồi . Con mắt kia hỏi : - Cần ta giúp không ? Ta sẽ trao cho ngươi sức mạnh để ổn định cơ thể . - Thật sao ? Bằng cách nào ? Nocturne mừng rỡ hỏi lại . Con mắt trả lời : - Đi theo ta !! Nocturne lẳng lặng bước đi theo tên kỳ quái. Giờ đây chẳng còn gì để mất, y tuyệt đối tin tưởng và cố gắng bám víu lấy sự hy vọng cuối cùng từ gã kỳ quặc kia. Con mắt đó dẫn đến một cánh cửa , nó nói : - Hãy mở cánh cửa này ngươi sẽ thấy thứ mình cần . Nocturne im lặng vài giây. Hắn hít lấy một hơi để thêm phần can đảm – nhưng lại quên rằng bản thân mình chỉ còn là một chiếc bóng – và bóng thì chẳng cần hô hấp. - Cảm ơn rất nhiều !! Nhưng ta vẫn không biết ngươi là ai ? Tên gì ? - Cứ gọi ta là Vel’koz !! Bây giờ hãy đi đi . Nocturne nhanh chóng đi đến chỗ cánh cửa và mở nó ra .Bên trong đó chẳng có gì ngoài bóng tối , nhưng có một sức mạnh đen tối trong đó khao khát thoát ra và nó đang gọi Nocturne đến . Nocturne đi theo tiếng gọi kì lạ đó và hắn tìm thấy một thứ thật thú vị . Đó là một cặp lưỡi đao bóng tối , trong nó chứa đầy oán hận và khao khát trả thù . Và khi hắn tiến lại gần , cặp vũ khí bay đến nối liền với hai cánh tay của hắn . Nocturne chém thử một nhát , một uy lực kinh hồn phát ra từ lưỡi đao cắt đôi bức tường hư không . Nocturne thốt lên : -Ta cảm thấy.. Ta cảm thấy một nguồn sức mạnh! Thật tuyệt vời .Ta không còn là chính mình nữa. Ta.. ta đã hồi sinh! Và hắn nhanh chóng trốn thoát khỏi Hư Không cùng một sức mạnh tuyệt đối . Khi bước ra khỏi Hư Không , cơ thể Nocturne bị ánh sáng mặt trời thiêu đốt . May sao chỉ có phần chân của hắn bị thiêu cháy. Vài giây hốt hoảng với nhiều suy nghĩ. sau đó hắn vẫn bình tĩnh và nói nhỏ: - Ta cần một nơi để sống. Một nơi không có ánh sáng mặt trời.. Một nơi… đúng rồi , chỉ có nơi đó thôi. Quần đảo bóng đêm.. Chỉ có nơi đó! Hahaha Nhanh chóng, hắn chém cánh tay mang đôi kiếm vào không trung. Một cánh cửa hư không được tạo ra dẫn đến Quần đảo bóng đêm. Noctunre nhanh chóng tiến vào và như thế một cơn ác mộng bắt đầu lan rộng khắp thế giới Valoran.
Phần II: Câu chuyện về Evelynn
Trước khi những anh hùng của Viện chiến tranh biết đến Quần đảo bóng đêm, đã có những thế lực đen tối lợi dụng những màn sương bí mật của nơi này để tạo ra những thí nghiệm ma quỷ. Chúng được tạo ra với 1 nhiệm vụ duy nhất: ” Tiêu diệt những kẻ cản đường !”. Và Evelynn là một trong số những thí nghiệm bất minh đó. Cô là một trong số những thí nghiệm thành công nhất và cũng là thí nghiệm cuối cùng trước khi phòng thí nghiệm bí mật này bị các anh hùng xoá sổ. Đã từ nhiều năm trước tại thành phố Huy hoàng của Demacia, gia tộc Shauna sống hạnh phúc trong hoà bình và xa hoa. Đó là một gia tộc cao quý và tiềm ẩn bên trong trái tim họ là sức mạnh tối cao của pháp thuật. Gia đình Shauna có lẽ rất hạnh phúc khi họ xinh được hai bé gái xinh đôi dễ thương và mang trong mình đầy sức mạnh phép thuật là Shauna Vayne và Shauna Evelynn . Đó là những ngày hạnh phúc nhất trong gia đình Shauna trước khi thần chết ghé thăm họ. Vào một đêm đen tối tăm và lạnh lẽo đúng vào ngày sinh nhật lần thứ 3 của cặp sinh đôi Vayne – Evelynn, những giọt mưa lặng lẽ rơi xuống mái nhà gia đình Shauna sau một buổi tiệc mừng gồm nhiều gia đình quý tộc danh giá khắp Demacia tụ hội về chung vui. Một bóng đen lặng lẽ bước tới ấn chuông sau hơn 3 tiếng rình rập và chờ đợi “King coong” – tiếng chuông cửa vang lên một nhịp - báo trước gã thần chết đã đến. Ông Shauna khi ấy đang còn ngồi ở phòng khách nói chuyện cùng vợ và 2 đứa con gái đã thiếp ngủ kế bên. Ông ấy tự ngẫm “Chắc có lẽ ai đấy quên mũ hoặc khăn choàng bên ngoài. Thế nhưng cũng đã hơn 11h khuya rồi…” Ông bước đến mở cửa, và hỏi : - Ai thế ? Tôi có thể giúp gì … Hựh Không đợi ông Shauna nói hết câu, một bộ móng vuốt đỏ như máu đâm xuyên qua ngực ông. Ông Shauna ngã xuống trước sự kinh hoàng của vợ mình – dùng những sức cuối cùng ngoái đầu lại nhìn vợ – môi ông mấp máy : -Chạy …… chạy đi …….. hãy bảo vệ………. hai …….. đứa con chúng ta. Bà Shauna kinh hoàn tột độ, ôm hai đứa bé toan chạy thoát về phía cửa sau nhưng tử thần đã nhanh hơn bà một bước. Hắn phi nhanh đến chỗ bà, đâm mạnh bộ vuốt xuyên qua cơ thể và ghì chặt bộ vuốt trong thân xác người phụ nữ đáng thương ấy đến khi chắc chắn bà Shauna không còn thở. Hai đứa trẻ chợt bừng tỉnh nhưng chỉ kịp thấy xác của của mẹ mình đầy máu tươi cùng với khuôn mặt như điên dại của kẻ sát nhân . Sự ngây thơ, hồn nhiên khi thấy mẹ mình nằm đó, với đôi tay với bộ móng vuốt dài đang đâm xuyên qua chỉ có thể khiến 2 đứa trẻ nấc lên và khóc thành dòng. - Yên nào.. Rồi sẽ đến lượt chúng mi sớm thôi.. – Gã thần chết liếm lấy bộ móng vuốt đầy máu tanh, nhìn 2 đứa trẻ đang ôm lấy nhau mà cười. Nhanh chóng, hắn giết tất cả những người làm trong căn nhà ngoại trừ hai đứa trẻ đang ôm nhau co ro bên xác mẹ, chúng run sợ và như muốn ngất lịm đi sau những tiếng la hét của những nạn nhân. Chỉ sau vài phút, hắn quay lại chỗ hai đứa trẻ và cười một cách đắc chí: - Haha! Thật là một món hời khi ta vừa có tới hai mẫu thí nghiệm tuyệt vời cho chủ nhân – Rồi hắn liếm những móng vuốt đầy máu – À, và cả những giọt máu mạnh mẽ của gia đình Shauna.. Hắn nhanh chóng bày những vòng tròn phép dưới cả căn nhà. Sau khi mọi thứ đã ổn định, hắn bắt đầu sử dụng pháp thuật của mình. Từng giọt máu , từng dòng máu từ cơ thể những nạn nhân dần dần đi vào cơ thể của hắn. Khi chấm dứt pháp thuật, những nạn nhân trước đây của hắn đã biến thành những cái xác khô cong. Hắn nói : - Thật tuyệt ! Một đêm tuyệt vời cho ta – Thần chết đỏ Vladimir! Hahaha , Và khi Vladimir định bước ra khỏi căn nhà của gia đình Shauna, hắn khựng lại : - Oh !! Ta quên mất hai vật thí nghiệm. Đãng trí làm sao Vladimir quay lại, hắn chậm rãi tiến đến chỗ hai đứa bé thấy hai đứa bé đang run rẩy ở góc phòng. Giờ đây chúng chẳng còn khóc nữa. Chỉ là một ánh mắt vô hồn cùng với khuôn mặt đầy sự sợ hãi, chúng bấu víu, ghì chặt lấy nhau. Khi thấy Vladimir càng tiến tới, chúng hoảng sợ, rên rỉ, ngước nhìn và nhắm mắt quay đi. -Thôi nào, thôi nào hai bé cưng. Một ngày nào đó hai đứa sẽ trở thành những sát thủ mà ai nghe tên cũng phải run sợ. Đi theo ta nhé Còn nữa
Tiếp theo phần 2
Vladimir nhẹ nhàng bồng một đứa trẻ lên, tay hai đứa trẻ như một sợi dây, chúng nắm chặt lấy nhau, níu kéo nhau lại, giờ đây chúng chỉ còn biết nương tựa nhau. Nhưng chỉ một cái liếc nhìn đầy vẻ đe dọa, đứa trẻ bên dưới vội rụt tay lại. Hắn nhìn vào dòng chữ trên chiếc khăn quấn quanh đứa trẻ đang bồng – Có vẻ là một món quà sinh nhật. Chiếc khăn bằng lụa thật đẹp màu đen với dòng chữ được thêu màu vàng: - Ah, Shauna Evelynn. Một cái tên hay đấy.. Thế chắc đứa bé kia là Shauna Vayne rồi. Trong khi Vladimir đang định bồng Vayne lên thì lực lượng phòng vệ Demacia tiến đến gõ cửa căn nhà: - Ngài Shauna, ngài có nhà không? Tôi nghe nói có 1 sát thủ nguy hiểm vừa đột nhập vào thành phố, tôi muốn ngài đề phòng …. Vladimir hoảng hốt, hắn không nghĩ đến việc này , hắn không nghĩ lực lượng phòng vệ sẽ đến. Tiếng gõ cửa gấp gáp: - Ngài có trong đó không, ngài Shauna? – Vị quân nhân hỏi dồn. “Ta phải trốn ngay” – Vladimir tự nhủ. Ngay lập tức, hắn bồng Evelynn lên rồi nhanh chóng lặn xuống Hồ máu rồi biến mất trong đêm tối. Khi lực lượng phòng vệ tiến vào , họ hoảng sợ trước quang cảnh trước mắt, toàn bộ gia đình chỉ còn là những cái xác khô không hồn, máu họ đã bị hút sạch khỏi cơ thể. Họ tiến đến xác ông Shauna, một dòng chữ được viết từ máu hiện ra trên trán vẫn còn nhỏ giọt: - Thần chết đỏ Vladimir.. “Là hắn! Tên sát thủ! Hắn chinhsg là hung thủ” – mọi người cùng thốt lên . Nhưng còn một thứ làm họ ngạc nhiên hơn , đó là tiếng khóc nấc của một bé gái trong góc nhà. Họ bước đến: - Là tiểu thư Vayne, thật may mắn. Nhưng tiểu thư Evelynn đâu? Mau chia ra tìm kiếm xung quanh! Và báo ngay cho nhà Crownguards. – Chỉ có quý cô Lux cùng anh trai Garen mới có thể chỉ huy cuộc truy lùng gã sát nhân này, gã sĩ quan ngẫm nghĩ. – Với Lux thì mọi kẻ thù trong đêm tối đều phải bước ra ánh sáng. Sau hơn 15 phút tìm kiếm với đội hơn 20 người quanh nhà. Chẳng thể nào kiếm ra Evelynn. Hiện nay Vladimir có lẽ đang chạy bên dưới hệ thống cống ngầm của Demacia. - Thưa ngài . Không tìm thấy tiểu thư Evelynn! - Hãy tiếp tục tìm kiếm!! Mau! - Vâng . Còn tiểu thư Vayne thì sao ? -C ó lẽ ta sẽ đưa tiểu thư đến gặp đức vua để đức vua giải quyết. Đó là những gì mọi người ở Demacia biết được về vụ thảm sát gia đình Shauna . Về phần Vladimir, sau khi chui nhủi và trốn thoát khỏi Demacia, hắn nhanh chóng tiến về phía Tây để trở về viện nghiên cứu tại Quần đảo bóng đêm. , Sau hơn 2 ngày chạy trốn, khi đặt chân lên Quần đảo bóng đêm. Hắn hít lấy một hơi dài, cái không khí ẩm mốc và tanh tửi xộc lên mũi “Mọi thứ ở đây không bao giờ thay đổi , vẫn chẳng thay đổi gì” – Vladimir thì thầm. Hắn nói : - Ta phải đến gặp chủ nhân ngay. Để ngài chiêm ngưỡng mẫu vật này. Vladimir đưa Evelynn lên ngắm nhìn . “1 đứa bé dễ thương và hoàn hảo”, Hắn cười thầm,hông chậm trễ một giây phút nào, Vladimir nhanh chóng trở về hang ổ của phòng thí nghiệm. Một hang động sâu hun hút nằm ở rìa phía Bắc của đảo. Nơi chỉ có những kẻ sử dụng phép thuật có khả năng tốc biến mới có thể vượt qua dải đá che chắn cao hơn 10 mét trước của hang. Hắn tiến đến chỗ chủ nhân của hắn và nói: - Thưa chủ nhân . Mẫu vật ngài cần đây ạ . - Ta nghĩ ngươi sẽ làm tốt hơn nếu ngươi không để lại chút bằng chứng. -Bằng chứng ? Ngài không đùa chứ. Một nguồn năng lượng phát ra từ lòng bàn tay của Karthur – Chủ nhân của Vladimir. Nguồn năng lượng đó phi thẳng đến chỗ Vladimir và hất tung hắn ra ngoài hang ổ. Vladimir sợ hãi , giọng run run : - Tôi biết tội rồi !! Xin chủ nhân tha tội. “Xem đi “– Gã đáng sợ kia vất 1 tờ báo về phía Vladimir. Vladimir nhìn vào trang đầu tiên, với dòng chữ in đậm màu đỏ kèm với hình đạo quân hơn 1000 người đang xếp hàng chuẩn bị hành quân bên dưới Tên sát thủ Vladimir vào tối hôm kia đã xâm nhậm và giết hại hơn 20 mạng người từ lớn đến bé của gia tộc Shauna. Hiện nay tiểu thư Vayne vẫn an toàn trong cung điện của Demacia dưới sự bảo vệ của hoàng tử Jarvan, đệ Tứ. Thế nhưng tiểu thư Evelynn vẫn còn đang mất tích. Dưới trướng của đại đội trưởng Garen cùng với hơn 1000 binh lính, họ sẽ ra khơi và tiến về hòn đảo bóng đêm, nơi mà nghi ngờ tập đoàn tội phạm của Vladimir đang ẩn náuHãy chúc phúc cho họ cũng như Evelynn được trở về bình an “ Còn nữa
Kết thúc phần 2
- Căn cứ này sắp lộ rồi. Hãy nhanh chóng đưa mẫu vật này đi thử ngiệm – Karthus chỉ tay về phía Evelynn . - Còn những mẫu vật khác thì sao, thưa chủ nhân ? - Thanh toán hết đi. Và nhớ vứt hết xác vào hu không, đừng để bọn Demacia dò ra được. - Vâng. Vladimir tuân lệnh chủ nhân rồi đưa Evelynn đến chỗ Nocturne – Cơn ác mộng vĩnh cửu. , Sâu dưới hang ổ là nơi Noctunre ở cùng với căn phòng thí nghiệm của gã. Thấy Vladimir đi vào, Nocturne cất giọng : - Lại một mẫu vật mới hả ? - Ừ ! Chủ nhân ta muốn đẩy nhanh quá trình. - Đẩy nhanh à? Bao lâu? – Noctunre trố mắt - Sớm nhất là chiều nay, bây giờ cũng sắp trưa rồi. Đẩy nhanh cỡ 10-15 năm là được. – Vladimir vứt Evelynn đang bị trói về phía Noctunre, mà cho dù có không trói thì Evelynn cũng chẳng thể lê chân nổi với bộ dạng đầy ma thuật bóng tối của Vladimir và Noctunre. - Được rồi! Chiều nay! – Nocturne hối hả chuẩn bị. Hắn nâng Evelynn lên và liếc nhìn – Chà, kháu khỉnh nhỉ? - Làm nhanh lên, chúng ta không có nhiều thời gian đâu. Lũ Demacia sắp đển rồi. Chúng ta phải biến đi nhanh. Ta còn phải về tiêu diệt những thí nghiệm trước đây nữa. – Vladimir gằn giọng – Những phế phẩm của mi… Noctunrn cười khoái trá, mảy may câu cuối của Vladimir đang nói móc mình: - Chắc lại nhờ mi mà lũ Demacia đến đây chứ gì? – Hắn cười với Evelynn, trông cô bé đầy kinh hãi khi thấy hình dạng của Noctunre với 2 cánh tay là 2 lưỡi dao sắc lẻm, Đây là thí nghiệm cuối cùng hả? Ta sẽ giúp nó thành 1 sát thủ đáng sợ . Khi Vladimir khuất bóng, Nocturne nhanh chóng mở 1 cánh cửa đến Hư không rồi hắn đưa cô bé Evelynn vào trong đó, hắn thì thầm : - Hãy vào đó hỡi bé cưng, và tiếp nhận sức mạnh của bóng đêm! Sau khi Evelynn vào trong đó. Nocturne đóng cánh cửa Hư Không lại, gã chép miệng : - Có lẽ trong lúc đợi công việc hoàn tất. Ta lên đi giúp gã Vladimir một chút . Vài giờ sau, Nocturne quay lại . Cơ thể hắn bây giờ phủ đầy máu của những thí ngiệm cũ. Hắn nói : - Tới mấy ngàn thí nghiệm mà gã Vladimir cứ muốn làm một mình . Nếu không có ta chắc hắn làm tới tuần tới mới xong. – Noctunre phì cười – Chắc lại ham máu tươi rồi. Trở lại việc chính, Nocturne mở lại cánh cửa Hư không. Từ trong đó, một cô gái bước ra. Đó chính là Evelynn. nhưng đó không phải là cô bé trước đây . Cô bé đã thay đổi hoàn toàn, Everlynn trông lớn hơn vài tuổi so với độ tuổi chỉ mới lên 3 cách đây vài ngày – Nhờ tác dụng của vùng hư không đã đẩy nhanh tiến độ lão hóa và tiêm nhiễm trong đầu Evelynn những hình ảnh và sức mạnh bóng tối. Giờ đây mái tóc cô nhuốm đầy màu đỏ như máu , làn da xanh thẫm lạnh buốt không còn hơi ấm con người , từ những ngón tay của cô những móng vuốt sắc nhọn mọc ra và cô không hề có nhận thức . Sự thay đổi đáng sợ làm Nocturne phải thốt lên : - Tuyệt vời . Một thí nghiệm hoàn hảo !! Nocturne sung sướng trước sự hoàn hảo do chính hắn làm ra. Gã phá lên cười : - Đến việc chính rồi . Nocturne tiến đến chỗ Evelynn , hắn đưa cặp đao trước mắt Evelynn rồi bắt đầu tiêm nhiễm những kí ức giả tạo vào bộ não của cô. Những kí ức đáng sợ , những ngày tháng sống tại Quần đảo bóng đêm được đưa vào Evelynn. Cô hướng về phía Nocturne, giọng cô nhẹ nhàng : -Chào cha! Hôm nay cha sẽ dạy con thứ gì ? Nocturne cười thầm, hắn cất giọng : - Con gái ta, nay ta sẽ đưa con đi nhận việc. Evelynn đi theo Nocturne đến chỗ Karthur . Nocturne nói : - Này gã bộ xương khô, ta đưa con gái ta đến nhận việc đây Karthur trả lời : -Oh, thật là vinh hạnh. Nào đến đây Evelynn, ta có công việc cho cháu đây . -Vâng!! – Evelynn trả lời - Bây giờ ta muốn cháu giết tất cả những kẻ cản đường ta . Cháu hiểu chứ ? - Vâng. Luôn sẵn sàng. Thưa ngài! Những tiếng cười từ hang ổ của gã vang lên. Bây giở , Quẩn đảo bóng đêm đã có thêm một thành viên mạnh mẽ và đáng sợ , một sát thủ máu lạnh của bóng đêm. Quần đảo bóng đêm đã sẵn sàng đưa bóng tối bao phủ tất cả thế giới Runeterra.
Phần III: Bóng tối và ánh sáng
Đêm hôm sau, tại hang động phía bắc quần đảo bóng đêm vang lên tiếng tranh cãi ầm ĩ, Karthur mở đầu cuộc tranh cãi với cái giọng khàn khàn quen thuộc của hắn: - Nếu ta đoán không sai , ngày mai lũ Demacia sẽ đặt chân lên Quần đảo bóng đêm. Ta muốn mở cuộc họp này với những thành viên ưu tú của nơi này để bàn cách đối phó với bọn chúng. Hãy nói ta nghe ý kiến của các ngươi … - Cây đao này – Hecarim gằng giọng – cùng với đám linh hồn lâu la của ta dư sức quét tan bọn chúng. - Ngươi quá tự tin đấy Nhân mã bóng tối – Thresh mỉa mai – Ta nhớ trước đây đội quân oai hùng của ngươi bị một đao của Aatrox, mà phơi thây hết cả. – Thresh chìa cái lồng đèn ra, ngụ ý những linh hồn binh lính còn nằm trong đấy - Đừng có nhạo báng ta thằng cai ngục vô danh – Hecarim đốp lại - Hai ngươi quá yếu ớt và kiêu ngạo – Một giọng nói the thé vang lên, kèm theo vài tiếng rít nhỏ từ những chiếc răng của những lũ quái vật ngồi sau. Hecarim cùng Thresh, đồng thanh quay sang kẻ vừa lên tiếng, giọng đầy tức giận: - Ngươi nói cái gì hả, mụ nhện ? , Nói xong, Hecarim đưa mũi đao trước mặt Elise đe doạ. Lũ nhện con ngay lập tức tràn về phía trước, giương cao những cặp nanh vuốt đầy nọc độc về phía Hecarim để bảo vệ chủ nhân mình. Về phần Thresh, gã dư biết bản thân không phải đối thủ của Elise nên ngoan ngoãn ngồi im mặc dù vẫn ấm ức khó chịu. Ở quần đảo bóng đêm này ngoài Karthus – là kẻ có khả năng kết liễu đối phương trong khi đối phương chưa kịp hiểu gì với Khúc cầu hồn đầy quyền năng- thì còn Elise là người có quyền năng thứ hai sau hắn. Mụ sống ở một bán đảo phía Tây đảo bóng đêm tại một nơi gọi là vùng đất nhện, với khả năng của ả ta thì việc ám sát ai đấy chỉ là việc cỏn con. Về phần Elise, thấy gã Hecarim hung hăng thì cũng không vừa, cô nhanh chóng hoá thành một con nhện khổng lồ đen sì giơ móng vuốt và cái miệng gớm ghiếc ra doạ nạt bên cạnh lũ nhện con tạo thành một khung cảnh đầy nguy hiểm khiến cả Nhân mã Hecarim cũng hơi lo sợ trong lòng. May cho hắn ta, Karthur thấy tình hình có vẻ căng thẳng nên đã lên tiếng cứu nguy, y gắt lên: - Hai ngươi thôi đi, ngày mai kẻ thù sẽ đến đây. Bây giờ hãy ngồi xuống và tìm cách đối phó. Nghe giọng Karthur có vẻ nghiêm trọng, cả hai lui lại ngồi yên vị . Mordekaiser nãy giờ ngồi im không nhúc nhích – như một bức tượng bằng bạc chính hiệu, bây giờ mới mở lời: - Thế ngươi có cách gì. Nói ngay đi, ta chẳng muốn cái không khí ảm đạm ở quần đảo này bị xáo trộn bởi lũ Demacia. Karthur đáp lời, với vẻ khoái chí: - Trước hết ta muốn các ngươi xem thí nghiệm mới của ta.- Karthus nhìn sang Vladimir nãy giờ đang đứng đằng sau – Đưa Evelynn vào đây . - Vâng, thưa chủ nhân – Vladimir hơi có phần chột dạ, hắn vẫn chưa có thời gian kiểm tra thí nghiệm này. - Vậy ra đây là kẻ vụng về đưa lũ Demacia đến đây hả, thần chết Vladimir? – Yorick vừa lau chùi cái xẻng yêu quý ở góc phòng vừa mỉa mai Vladimir – Đúng là ta chẳng thể ưa những kẻ nào ta không thể chôn được. Vladimir là một quý tộc Ma cà rồng, nghe nói hắn đã hơn nghìn năm tuổi, cái thời mà chiến tranh cổ ngữ còn chưa xảy ra. Hắn chẳng biết bằng cách nào có thể hấp thụ được tinh hoa của Ma cà rồng mà sống đến giờ. Tuy nhiên với bản tính có sức nhưng không có óc của hắn thì chỉ mãi có thể làm một tên đi theo người khác. Hắn theo làm lính cho Karthus chắc cũng hơn vài trăm năm rồi. Sau khi Karthus tính giúp hắn thử chết một lần để cho hắn biết rằng “cái chết” là như thế nào. Lần đấy hắn phải quỳ lạy van xin Karthus và thề trung thành suốt đời, đổi lại Karthus sẽ giúp hắn tìm ra những dòng máu tươi nhất của cả vùng đất Valoran này. Thế nhưng cho dù hắn ở bất kỳ đâu, chỉ trong vòng 4 giây ngắn ngủi nếu có ý đồ phản bội lại Karthus, hắn sẽ được Yorick mai táng ngay sau khi nghe xong Khúc cầu hồn. CÒN NỮA
Tiếp theo phần 3
- Chính xác là hắn đó. Hahaha – Nocturne góp lời, phá tan đi nhịp hồi tưởng của Vladimir về quá khức. Cái quá khứ đầy nhục nhã khi hắn phải chạy qua biết bao ngọn núi, ngôi làng, thành phố nhưng không thể thoát nổi cái dấu ấn của Khúc cầu hồn. - Các ngươi nói ai vụng về ? – Vladimir giơ đôi vuốt sắc lẻm về phía Yorick, nhưng Karthur nhanh chóng ngăn cản. - Chúng ta không còn nhiều thời gian. Ta còn chưa cho lũ thú cưng ta ăn đấy – Elise nâng một con nhện con lên tay, nó có vẻ khoái chí và rít lên liên tục – Hay có lẽ ta nên xin người tý máu để cho chúng ăn bây giờ nhỉ Vladimir.. - V.. vâng – Vladimir ngập ngừng. Hắn nhìn lũ nhện con, có hơn cả trăm con chứ chẳng ít, chưa kể ả Elise còn giấu hàng ngàn trứng trong bụng và có thể bắt chúng nở bất kỳ lúc nào. Cái cảnh làm mồi cho lũ nhện sau cả ngàn năm sống làm hắn cảm thấy tủi thân. Một lúc sau, Vladimir quay lại cùng Evelynn. Evelynn với khuôn mặt có làn da xanh thẫm, tươi cười – với nụ cười chết chóc đầy ma lực – nói : - Chào bác Karthur - Evelyn nhìn Karthus rồi lịch sự nói, cô đảo mắt 1 vòng quanh phòng, thấy nhiều vị lạ mặt, hơi hoang mang, Evelynn nhìn Nocturne rồi hỏi – Mọi người đều tập trung ở đây , hẳn có chuyện quan trọng lắm hả cha? Elise ghé tai Nocturne, giọng châm biếm: - Đây là cái thí nghiệm mà ngươi gọi là hoàn hảo đó hả ? - Chính xác! –Nocturne khẳng định , - Mọi người im lặng nào! Ta có chuyện muốn nói – Karthur gõ cây trượng mạnh xuống đất làm cả phòng đang lào xào bỗng dưng im phắc. Hắn nói to, Ta biết cháu Evelynn đây có tiềm năng ma thuật rất lớn nên ta muốn một trong số các vị ở đây nhận cô bé làm học trò. Ai đồng ý thì hãy lên tiếng. - Tôi không quan tâm mấy chuyện này. Tôi còn phải làm việc, mỗi ngày có hơn ngàn chiến binh Demacia và Noxus ngoài trận địa đợi tôi đưa linh hồn đi – Yorick đáp lời - Thật sự tôi không thấy hứng thú – Thresh nói – ta thích làm bạn với lũ linh hồn hơn. - Tìm người khác đi. Tôi còn bận đi chinh phạt vài nơi – Hecarim lên tiếng, người như y thì ngoài bản thân ra y chẳng tin tưởng ai được. Elise nhìn Evelynn với ánh mắt thích thú, ả nói giọng dịu dàng : - Để cô bé cho tôi. Tôi sẽ giúp cô bé phát huy hết sức mạnh của mình. – Ả đứng lên tiến lại Evelyn. – Cô bé thật mong manh, đáng yêu và thông thật.. ngon lành - Ả ta sẽ không đem cô bé làm mồi cho lũ nhện chứ – Karthus quay sang hỏi nhỏ Thresh. - Evelynn, cháu thấy thế nào ? – Elise phớt lờ câu hỏi nhỏ của Karthus, tất nhiên ả ta không có ý như vậy. Với thính giác của nhện, ả có thể nghe cả tiếng sóng vỗ ở bờ biển cách đây hơn 20 dặm và thấy cả từng màu sắc của hạt bụi được phản chiếu tý ánh sáng le lói đang bay trong không khí. - Vâng, cháu thấy mình rất hợp với Vùng đất nhện. – Evelynn hăng hái, có lẽ vì sắp được đi chơi chăng? - Được rồi. Cô bé ngoan ngoãn – Elise vuốt nhẹ đầu Evelynn, từ tay ả một con nhện con to hơn đầu người xuất hiện và leo lên Evelynn, cô bé chẳng tỏ vẻ sợ hãi mà còn thích thú – Đây là Pup, nó là một trong những thú cưng của ta, ta sẽ tặng cháu và nó sẽ là vệ sĩ cũng như dẫn đường cho cháu đến Vùng đất nhện. Giờ cháu hãy về chuẩn bị đồ đạc, lát nữa sẽ lên đường. -Cháu cám ơn ạ.. Ôi nó đẹp quá. – Evelynn đùa với những chiếc răng lởm chởm xung quanh Pup, có vẻ nó cũng thích Evelynn khi rít liên hồi. Sau khi thấy Evelynn khuất bóng, Karthur hướng về cả đám, giọng mừng rỡ. Có vẻ gã đã tìm ra một cách giải quyết ổn thoả cho mọi việc: - Ta có một kế hoạch. Vladimir hãy lại đây, ta có việc cho ngươi đây – Karthus nhìn Vladimir với đôi mắt không tròn. Với một cái vẩy tay, Karthus cầm một cuộn giấy nhỏ nhàu nát màu nâu xỉn làm bằng da dê đưa cho Vladimir, Bây giờ ta muốn ngươi đến Noxus ngay lập tức. Nếu ta không nhầm thì chỉ trong vòng 12 tiếng ngươi đã có thể đến Noxus. Ngươi vốn là dân Noxus nên đường đi với ngươi chắc không vấn đề gì. Sau khi ngươi đến Noxus hãy đến Hội đồng tối cao Noxus và xin gặp gã Darius,, đưa hắn mẩu giấy này và nói với hắn rằng : ” Karthur – chủ nhân của ta – có việc cần ngươi giúp”. Trước đây ta đã hồi sinh cho Sion nên việc này đơn giản thôi. À và cả Yorick , ngươi cũng chuẩn bị lên đường cùng Vladimir đi . Ta biết ngươi nắm rõ vùng biển này và đường nhanh nhất đến Noxus . CÒN NỮA
Tiếp theo phần 3
- Được thôi . Đã lâu rồi ta không ra ngoài – Yorick đáp lời Karthur lại quay sang đám Thresh , Morderkaiser đang xì xào. Gã nói : - Này, lũ lười biếng, các người cũng có việc đây. Cả đám quay về phía Karthur nhìn gã một cách kì lạ . Thresh nói : - Hôm nay ngươi thật kì lạ đấy Karthus, sao không dẫn quân đuổi đám Demacia đi. Còn bày đặt kế với chả hoạch. – Thresh giơ hay tay tỏ vẻ khó hiểu – Chẳng lẽ đạo quân chúng ta ở đảo bóng đêm này không đấu lại 1000 quân lính Demacia? - Các ngươi cứ làm theo ý của ta. – Karthus nhìn về phía Thresh – Đánh đuổi 1000 quân Demacia là việc nhỏ, nhưng quan trọng là chiếm cả Demacia kìa. - Tuỳ ngươi thôi – Morderkaiser vốn không phải là người thích nhiều lời, với gã việc tìm kẻ để truy đuổi trong cuộc đời mới là thú vui, Dù sao ta cũng đang phát ngấy cuộc họp này rồi. - Được rồi Morderkaiser. Còn Thresh, vài ngày nữa ta muốn ngươi chuẩn bị cái lồng đèn của mình chu đáo vào, ta đoán lồng đèn của ngươi sẽ chật cứng các linh hồn đấy. Còn Hecarim Morderkaiser, 2 ngươi hãy sẵn sàng đi, chúng ta sẽ có khá nhiều viện binh đấy. Riêng về Elise – Karthus nhìn sang mụ ta – Ôi Elise, tình yêu của ta – Karthus hồi tưởng lại thời 2 người còn yêu nhau, cũng khá lâu rồi. Nhưng giờ cả 2 chỉ đơn giản là bạn bè. Thế nhưng Karthus vẫn yêu mụ ta đắm đuối – Nàng có vui lòng giúp ta rải trứng của nàng ở khu rừng phía Đông nơi lũ Demacia sẽ cập bến ko? Ta muốn chúng phải hoảng loạn. Và phần thưởng của nàng là 1000 xác của lũ ấy. Nhưng nhớ chỉ cho chúng nở khi có lệnh của ta nhé. - Hừm.. Tình yêu.. Được rồi. Tôi sẽ rải trứng ở khu rừng ấy. Chắc tầm vài ngàn là đủ nhỉ? – Elise bĩu môi. Chính Karthus là người đã bỏ rơi ả suốt 300 năm trời để đi ngao du khắp vùng Valoran hồi chiến tranh cổ ngữ cách đây cả nghìn năm, để rồi khi quay lại thì mang cái thân xác xương khô này. 2 ngày sau, những con thuyền to lớn dát vàng rực rỡ cập bến Quần đảo bóng đêm tại Cảng Âm Hồn, một hồn ma có vẻ vội vã, mệt nhọc bay nhanh đến hang động của Karthur, nó gọi Karthur với giọng gấp gáp: - Ngài Karthur, ngài Karthur. Kẻ địch đến rồi, chúng rất đông và mang rất nhiều, rất nhiều vũ khí đến. Ngài mau ra xem. Các anh em của chúng ta đang ngăn cản bọn chúng. - Tuyệt , khách quý đã đến rồi – Karthus mừng rỡ, hắn vội vã bay ra ngoài. Hồn ma kia còn chưa kịp thắc mắc lí do thì đã thấy Karthur bay nhanh ra khỏi hang động, gã đành miễn cưỡng đi theo. Hơn 20 phút sau sau, Karthur nhanh chóng đến Cảng Âm Hồn, gã đã đến kịp trước khi đám âm hồn lao vào tấn công quân Demacia. Karthur lớn giọng: - TẤT CẢ DỪNG LẠI !! Đám âm hồn nghe thấy tiếng Karthur thì run rẩy lui hết ra phía xa. Một hồn ma đội trưởng tiến đến phía Karthur: - Thưa chúa tể, bọn chúng muốn tấn công chúng ta, chúng tôi chỉ phòng vệ thôi! Karthur trả lời: -Đây là khách quý của ta! – Karthus gằng giọng – tuy nhiên ngươi cũng rất trung thành đấy! Ta sẽ thưởng sau. Gã đội trưởng vội lạy lục cám ơn Karthus rồi ngay lập tức dẫn đám âm hồn đi về phía xa. Karthur thấy lũ âm hồn đã đi khỏi, y bay đến chỗ quân Demacia rồi nói - Cho ta gặp tướng quân của các ngươi ! , - Ta là chỉ huy ở đây – Garen bước về phía Karthur – Ngươi là ai? Hãy xưng danh. - Ta là Karthus – Chúa tể bóng tối – người đứng đầu hòn đảo bóng đêm này. Thật không biết các ngươi đến nơi khỉ ho cò gáy này làm gì? Có việc gì quan trọng sao,các ngươi đang phá vỡ sự yên bình nơi này . -Chúng ta muốn tìm một người. – Garen nhìn Karthus tỏ vẻ dò xét. – Hắn không tin Karthus, một bộ xương khô đang tỏa ánh sáng màu xanh đậm lại là chúa tể ở đây. - Chỉ một người mà dẫn cả đội quân đến đây, kẻ đó hẳn quan trọng lắm đây – Karthus dò xét, hắn dư biết chúng đến tìm Vladimir cùng với Evelynn - Ta muốn ngươi trả lời ta hai câu hỏi. – Garen cắm thanh gươm Demacia xuống đất, đất ở đảo bóng đêm cũng toàn một màu đen, cứ như tro tàn – Thứ nhất , ở nơi này có kẻ nào tên là Vladimir không? Thứ hai , hang ổ của hắn ở đâu? - Nếu ta không nhớ nhầm thì cách đây 4 tháng có một gã tự xưng là Thần chết đỏ Vladimir đến đây … – Karthus khó chịu với bộ dạng láo toét của Garen. “Nếu không vì chuyện lớn trước mắt ta đã cho cả đám này nghe khúc cầu hồn” – hắn nghĩ CÒN NỮA