Truyện ma có thật: Gốc cây sung gần nhà (1)
Sưu tầm
Lời mở đầu
đây là chuyện ma có thật mà chính tôi đã từng gặp , trong chuyện có sử dụng những từ ngữ thô tục nhằm làm cho chuyện sinh động và thực tế hơn mong AE và mod đừng xóa bài nhé
Phần 1
Xóm tôi có 1 cây sung , nó đã ở đây từ lúc tui còn rất bé , cũng từ cây sung này đem lại cho tôi và các bạn tôi 1 bài học nhớ đời rằng " đừng bao giờ không tin vào ma quỷ " !
Có âm phải có dương , có sinh phải có tử , có quả phải có báo, có người phải có quỷ , đó cólẽ là những câu nói có trong những quyển truyện ma mà tui từng đọc lúc nhỏ , vốn chẳng tin vào những chuyện mê tín dị đoan càng không tin vào trên đời này có có ma thật nên tôi luôn tìm kiếm những hình ảnh ma qoái đó qua những bộ phim , những cuốn truyện ma thậm chí là những audio chuyện ma của ông Nguyễn Ngọc Ngạn . Muốn 1 lần thấy ma cho biết với mọi người cũng tò mò muốn biết mặc mũi con ma ra sao .
8h sáng chủ nhật hằng tuần tối gét phải dậy sớm để lau nhà , để giặt đồ , nhưng chủ nhật cũng là ngày mà tôi mong muốn đến nhất vì tôi có thể nghe bà năm hàng xóm , người có kinh nghiệm lâu năm trong việc bói toán và cuộc đời của bà cũng gặp không ít những chuyện dị thường . Cũng như mọi khi tôi thường nge bà năm kể về những chuyện mà bà từng trãi như , đào mộ , hay là xua đuổi ta mà cho người khác , đó là những nghề mà bànăm thường hay làm để mưu sinh , nhưng hôm nay bà không kể cho tôi nghe về chuyệntrong cuộc đợi bà mà lại kể về chuyện cây sung nằm phía cuối con đường trong xóm , tôi láy làm lạ cây sung chứ có phải là cây đa đâu mà có ma , cũng đâu có chuyện gì đáng để nói , tôi hõi
"Sao bà không kể cho con nghe về chuyện của bà , con thích nghe chuyện ma hơn "
Bà năm xoa đầu tôi rồi nói
"Cây sung này có liên quan đến cả xóm " hìnhnhư bà năm đã nói như vậy vì chuyện cũng lâu rồi nên không nhớ rõ
Tôi ngạc hõi tiếp
"Vây sung chỉ là cây sung thôi nó nằm yên 1 chỗ thì có liên quan gì đến cả xóm "
Bà năm kể : lúc đó tôi vẫn còn là 1 đứa con nít chưa hiểu chuyện trong xóm xãy ra 1 chuyện mà bây h giờ kể lại chính bà cũng thấy run sợ . năm đó khi tôi còn 3 hay 4 tuổi gì đó ( không rõ ) trong xóm có 1 người tên phong , vốn là người có gia đình , lại đẹp trai học giỏi có thể nói anh phong là người có học vấn nhất trong xóm , hôm đó đi làm về thì cãi nhau với vợ , 2 vợ ck anh phong đó giờ nỗi tiếng hiền lành nhất xóm thế mà hômnay cãi nhau ầm ỹ còn động tay động chân , chả biết anh phong bị gì lại tự nhiên xách dao đòi chém vợ mình , trong phút hổn loạn hàng xóm can ngăn trong đó có bà năm nhưng anh phong vẫn chưa hết cơn điên loạn chém cã hàng xóm . mọi người cho rằnganh phong bị nhiễm HIV và lên cơn nhưng đối với bà năm có kinh nghiệm lâu dài trong việc bói toán và xua đuổi tà ma thì lại có 1 hướng nhìn khác . Anh phong lúc này trở nênđiên dại gặp ai chém nấy không cần biết con nít hay người lớn , trong cơn hoản loạn anh đã chém chị loan ( vợ anh phong ) nhiều nhátchỉ mạng khiến chị té gục tại và chết trên đường đến bệnh viện , còn anh phong chỉ tĩnh lại khi vợ của anh đã chết , khi nghe bà con kể lại sự việc cho anh biết thì anh tự trách mình rồi cứa 1 nhát vào cổ tự tử trược mặt nhiều hàng xóm láng giềng . Từ ngày hôm đó ngôi nhà của anh phong bị bỏ trống lâu ngày không sử dụng và đã bị chính quyềnđịa phương đập bỏ , mọi tai họa bắt đầu từ đó , anh phong và chị loan chết nhưng không1 người thân đưa tiễn cũng không ai bỏ tiền mua quan tài để chôn cất 2 vợ chồng đàng hoàng , hoàng xóm người góp sức người góp của chỉ đào được cái mộ rồi chôn 2 vợ chồng trước cửa nhà . Sau khi cái nhà bị đập thì góc sung cũng từ đó mà mọc ra , cho đến nay nó đã cao to săn chắc , đủ để chịu được mưa gió . Những người tham gia đập nhà anh phong và chị loan cũng từ đó mà gặp họa người thì bệnh nặng , người thì nhà tan cửa nát , người thì chết mà không có lý do . Cũng từ đó người dân lập miểu thờ cúng anhphong và chị loan , nghe những người trong xóm kể rằng mọi buổi tối trời tối ôm pha chút ánh sáng của mặt trăng thường thấy 2 vợ chồng ngồi trước góc cây sung , ánh mắt đỏ hoe như muốn xé xác ai đó đang nhìn họ!!!
Nghe xong tôi không khỏi bàn hòang và rất nhiều suy nghĩ bỗng dưng hiện ra trong đầu tôi , tại sao anh phong lại lơn cơn dại không lẽ do anh phong dùng HIV mà có dùng đi nữacũng không có đến nỗi giết người ? , tại sao chính quyền địa phương lại đập bỏ căn nhà mà không nói lý do ? ,tại sao khi anh phong và chị loan mất thì chẳng có người thân nào đến để lo an táng cho chu đáo ? ! câu tại sao tại sao cứ hiện ra trong đầu tôi và dĩ nhiên tôi phải hõi tác giả đang kể câu truyện này