---TnT2810---
Nhục quá các thím ạ. Lại đau nữa, hic. Cái số em sao nó khổ. Nhục thế này em chẳng đi học nữa. Chả
là thế này: Hnay trường em tổ chức thi đấu bóng rổ các lớp cấp 3, em thì chẳng biết chơi môn thể thao gì nên chỉ đi hóng cổ vũ. Nói qua với các thím là cái sân
bóng rổ trường em nó như thế này, vì là trường học nên tận
dụng tối đa mọi vị trí của trường, cái sân có đường biên nằm ngay
cạnh đường ống thoát nước thải của trường. Mà cái đường ống ấy
hay tắc, mỗi đợt mưa là nó tràn lên thối inh ỏi. Thế mà cái số em
nó chó má thế đéo nào lại dính vào cái cống đấy mới đen. Hnay có bé lớp 11 cạnh nhà rủ bảo 2 a em đi xem cho vui. Bé này xinh lắm bao anh để ý nhưng nó k thích
mà chỉ thích chơi với em thôi nên em gật đầu cái rụp rồi mặc quần áo lên đường. Lên đến nơi thì trận
đấu bắt đầu đc 1 lúc rồi thế là em với nhỏ kia mau mau chóng
chóng chạy vào chỗ ngồi thì cái đờ cờ mờ 1 viên gạch cống nó bị
nứt hay sao ấy em vừa chạy vừa nói chuyện k để ý đạp thẳng vào nó. Nó gãy 1 nửa viên ra em thấy
cái hự, thốn đến hầu các thím ạ. Em đau tím mặt, hai hòn cà em bị kẹp vào giữa tương vỡ cmn rồi
cơ. Chưa đầy 1 giây sau thì viên gạch còn lại cũng rơi nốt, em
nghe cái tủm....., người em ngã ngửa rơi thẳng lưng xuống
cống...cảm giác như rơi xuống vực vậy. Nước cống nó cũng cao tầm hơn mắt cá chân mà toàn cái
gì nhớp nhớp thối hoắc. Lúc ngã xuống em cố ngẩng đầu lên
nhưng k đc, nước cống ngập cả đến mắt luôn. Thế là em lồm cồm bò dậy cái thành cống thì trơn nên em k tài nào leo lên được đã thế đéo thằng nào con nào chịu kéo em lên vì chúng nó sợ bẩn. Lúc đấy em vừa đau vừa ức lại nhục, ngâm mình 1 lúc thì bác bảo vệ chạy ra kéo em lên. Em lủi thủi bò dậy đi về trong tiếng cười đùa giòn rã của chúng nó. Con bé đi cùng em cũng lủi mất tăm, chắc
em nó cũng sợ bẩn, thế là em cứ thế đi bộ về trong cái bộ dạng ấy vì cũng éo có ông xe ôm nào chở, người đi đường cứ bịt mũi chỉ chỉ trỏ trỏ em như nhìn thấy thằng móc từ cống móc lên vậy. Có lẽ đây là ngày đen tối nhất trong đời em các thím ạ. Em đang chán lắm. Hic. Em tắm 2 lần mà vẫn còn mùi
thôi thối các thím ạ, giờ sao dám gặp ai nữa đây...