Chap 1.
Nghỉ hè,Min về quê thăm ông bà.Quê Min ở tận Cà Mau,xa lắc xa lơ.
Min là cậu bé hiếu động,tinh nghịch nhưng rất lễ phép với người lớn.Cậu sống trong một ngôi biệt thự to đùng cùng cha mẹ và một người chị gái ở ngoại thành quận 7.
Người chị gái cuả Min là một cô bé khá xinh xắn.Cô bé có chiếc răng khểnh và má lúm đồng tiền,khi cười,cô bé trông rất đáng yêu.
Chiếc xe du lịch 7 chỗ mà cha Min cầm vô lăng vẫn đang băng băng tiến về vùng đất mũi xa xôi.
Trời dần ngả sang màu tối thì cũng là lúc Min cùng gia đình đến được Cà Mau.
Thấy con cháu về thăm,ông bà Min chạy ra mừng đón ríu rít.
Buổi tối,Min cùng ông bà,cha mẹ quây quần bên mâm cơm canh đạm bạc và trò chuyện với nhau rôm rã.
-Ông ơi!Con thấy có cái nhà kho ở đàng sau vườn,trong đó có gì vậy hở ông?-Min hỏi ông mình.
-À!Nhà kho ấy ông dùng để cất những thứ lặt vặt đó cháu!
-Sao ông lại quẳng chúng vào đấy!Mà những thứ ấy có giá trị không ông,sao ông không giữ lại?-Min thắc mắc.
-Ông cũng muốn lắm,cháu à!Nhưng những thứ gì cũ kỹ,không còn sử dụng được thì mình nên bỏ nó đi,cháu hiểu không?
-Dạ!Cháu hiểu rồi ạ!
Nửa đêm,Min mắc tè quá chừng nên cu cậu tuột xuống giường ra khu nhà vệ sinh bên hông khu vườn để ”giải quyết“ thì cậu nhìn thấy một thứ ánh sáng trắng bệt chiếu ra từ cái nhà kho cũ kỹ.Min hơi sợ nhưng cậu lấy hết can đảm,tiến về phía trước.Khi đến gần căn nhà,qua khe hở của lớp gỗ,Min kê mắt và nhìn vô trong.Thứ ánh sáng ấy có hình tròn và toả sáng cả nhà kho nhưng Min tò mò không biết đó là gì.
Không đợi lâu hơn nữa,Min khẽ khàng mở cánh cửa của căn nhà gỗ.Tiếng cót két của cánh cửa làm cu cậu nổi da gà.
Khi cánh cửa được mở toang,thứ ánh sáng ấy rọi khắp người Min,cậu lấy tay che mặt và đến gần hơn thì thứ ánh sáng đó bỗng vụt tắt để lại một vật cũ kỹ.Min cầm cái vật đó lên.Qua ánh sáng của đêm trăng rằm chiếu vào căn nhà kho,Min nhìn cái vật đó quan sát ngấm nghía.
-Một chiếc gương!!!-Min thốt ra tiếng nói.