Câu chuyện thứ 12: Ở NHỜ tiếp
Bẵng đi một thời gian, em lại mò sang chơi. Hôm đấy nhà dì đi vắng, cậu C bảo em sang phòng trống trên tầng 3 mà ngủ, tiện trông hộ cậu con B. đang ốm.
Nằm giường lạ em bị khó ngủ; con bé phòng bên ốm, thỉnh thoảng lại cựa mìnhlàmcái giường kêu cọt kẹt. Một lúc lâu sau, phần vì mệt, phần cũng quen quen, em thiếpđi. Cơn buồn ngủ đến bất chợt mà cũng tan nhanh.Cái cửa gỗ khép hờ, bị bật ra, gió sông thổi sộc vào phòng. Emnửa tỉnh nửa mê co tay kéo cái chăn ngang bụng, bỗng bất chợt một bàntay từ phía cuối giường tóm chặt lấy tay em, lạnh toát ! Em sợ quá mở choàng mắt ra, ú ớ không nói được câu nào. Căn phòng trống trơn !
Người em như có cái gì đó chèn qua, nhưng đầu óc thì lại trở nên mụ mị. Lúc này emmới thấy ở giữa phòng lù lù một đống đen sì, to bằng cái bao tải, bất động. Ở góc nhà, có cái gì đó cứ đùn đùn lên như tổ mối, rột roạt, rột roạt... Cái đống đấy đứng im một lúc, rồi lao nhanh về phía em. Lúc đấy em không biết gì nữa,mở mắt ra thấy trời sáng, em lủi luôn về nhà.. Năm đấy là năm 2008...
Sau cái đêm ngủ nhà cậu C., em chẳng dám về quê nữa và cũng chẳng dám kể với ai. Mọingười thấy thế đâm ra trách nhiều lắm
3 tháng sau nhà ngoại em cógiỗ. Buổi tối hôm đấy, quá 10 rưỡi, dọn dẹp xong ai cũng mệt lử. Nhà cậu D. đóngcửa đi ngủ sớm, chỉ còn mấyanh em em, dì T với 2 bàmợngồi sân nói chuyện, cậu C lên nhà chơi với con khướu. Con khướu của cậu Crấtkhôn, nhưng chẳng hiểu dạydỗ thế nào mà nuôi gần 2 năm vẫn không biết nói. Chỉ kêu kêu mấy tiếng rồi thôi. Thế nhưng cậu em vẫn thíchnó lắm. Tối nào cũng ra ngó nghiêng nó một chút rồi mớiđi ngủ. Cái lồngcon khướu treo ở hiên trước cửa nhà.
Hội nhà em đang ngồi nói chuyện râm ran bỗng con khướu giãy giụa, vỗ cánh phành phạch và kêu ầm mĩ. Nó đạp cửa chuồng, lông xù lên, vỗ cánh điên loạn. Cậu Crối cả lênchẳng biết làm thếnào. Cả nhà em cũng chạy xuống xem. Lúc này tự nhiêncon khướu cất tiếng nói, lạ hoắc, nhưng rất rõ ràng"Mửa mật mày ra" ... Ai cũng không tin vào tai mình..."Mửa mật mày raaaa" Con khướu nhìnthẳng vào mặt em mà rít lên re ré. Tim em đứng im, chết cứng. Dì T sợ quá gào toáng lên. Con khướu lại vỗ cánh điên loạn,mỏ nó banh rộng ra ngửa cổlên trời.
"Mửa cái mật mày raaaaaaaa"
Em sợ quá không nói được câu nào, nhưng người con khướu chĩa vào không phải em, mà là mợ H, vợ cậu C, đứng sau lưng em.... Mợ H đột nhiên vùng chạy vào trong nhà, dì T với tay ra kéo nhưng không kịp. Mợ vừa chạy lên tầng vừa gào, Con ơi Conn. Lúc này mọi người mới nhậnra con B đang ở trên gác một mình.. Mợ Hlao lên trước, cậu C, em và thằng TA cũng lao theo. Chạy đến tầng 3, cái cửa sổ hướng ra sông bỗngbật tung, một cái bóng lù lù như bao tải nhảy vọt ra. Mợ H lao vào ôm con B, con bé tròn mắt không hiểu gì, khócòa lên.
Lúc này dì T gào lên thất thanh dưới nhà"Anh C. ơi, ôigiời ơi anh C. ơi", 3 cậu cháulại lao xuống tầng 1... Dưới nhà, chẳng hiểu ai thả hay con khướu đạp được cửa lồng, bay toán loạn khắp phòng.. Nó rít lên sởn gai ốc"Thắt cổổổổổổổổổổổ""Mửa mật mày raaaaaaaa" rồi bay theo hướng cái bóngvọt ra sông.
Cả nhà em loạn tiếng khóc, tiếng la hét. Thế nhưng cửa phòng bà vẫn đóng im ỉm, chỉ nghe tiếng tụng kinh đềuđều....