#3 » gửi bởi vohinh » 16/11/2012 21:58 » @114468
khi còn học lớp 4, tôi dược về quê một lần. lúc đó tôi còn nhỏ nên rất hay nghịch ngợm, thích làm theo ý mình, cũng chính vì đìều này mà tôi đã bị lạc đường ^^. Hôm đó là ngày mà mẹ dẫn chị em tôi đi qua nhà họ hàng chơi, nhưng do mẹ nói chuyện lâu mà tôi lại muốn vế nhà, thế là tôi tự đi bộ vế nhà bà ngoại. Vì tôi quá tự tin rằng mình về đến nhà nên cứ men theo con cũ để về, nhưng do còn nhỏ nên tôi không nhớ rõ vị trí nhà của bà ở đâu nên đã đi quá sang một con đừng khác, đi một lúc lâu không thấy nhà của bà mà lại ra một con đường đổ bê tông, thế là tôi lại phân vân không biết mình có bỏ qua nhà bà hay là chưa tới. Rồi cuối cùng tôi quyết định quay trở lại, đi men theo con đường này tiếp. Đang lo sợ không biết đường về nhà thì tôi gặp anh Tin-anh họ tôi, anh hỏi tôi đi đâu, thì tôi nói là về nhà bà, thế là anh chở tôi về nhà. khi về đến nhà thì bà tôi hỏi mẹ đâu rồi, tôi nói mẹ còn ở nhà cô kia, rồi bà bảo tôi gọi mẹ về ăn cơm nhưng lúc này tôi đang nhớ lại vụ mình bị lạc lúc nãy nên nói là không nhớ đường, lúc này bà hỏi anh Tin thì mới biết tôi đi lạc. Rồi tôi bị bà mắng cho một trận, thế là tôi sợ quá nên khóc, bà thấy vậy thì có dỗ tôi và bảo lần sau không được như vậy nữa. Các bạn thấy thế nào, có phải tôi ngố lắm không? hì dù sao đấy cũng là một kỉ niệm về thời thơ ấu của tôi, một kỉ niệm thật đáng nhớ.
¤M¤A¤N¤E¤T¤O¤R¤
- Những người đã like vohinh bởi bài viết có ích này:
- truth98