Mấy hôm trước, buổi chiều mình được về sớm 2 tiết, đi cfbida làm vài đường cơ với đám bạn. Đến chiều, theo thường lệ mình về nhà, nhưngbỗng nhiên hứng chí thế nào, mình lại chạy đến tiệm làm tóc của chị Ánh, mục đích là rước chị mình về, lâu lâu làm chị bất ngờ một phen (rước ở đâylà kè chị về thôi, chị đi xe riêng).
Vừa chạy vừa nghĩ đến ánh mắt tròn xoe ngạc nhiên của chị khi nhìn thấy mình, mà lòng mình như nở hoa, tim đậprộn ràng 1000 nhịp/phút, xốnxang vô hạn. Khi gần đến tiệm, mình chạy chậm lại, ngó sang tìm chị (tiệm làm tóc nằm bên kia đường), vừa nhìn thấy chị, đang định chạy sangthì mình như bị sét đánh trúng, đứng như trời trồng .
Có một thằng đực rựa đang dắt xe ra giùm chị, chị thì đứng bên cạnh cười bẽn lẽn, nhìn mà sôi máu. Do hơi xa mình không thấy rõ mặt, nhưng tướng tá nó thì cao ráo, sơmi đóng thùng, mang giày khá lịch sự ra vẻ thư sinh trí thức, lại đi SH, chắc con nhà giàu hoặc cũng có địavị. Dắt xe giùm chị xong thì nó cũng leo lên xe, chạy kè theo, chắc định đưa chị về đến nhà .
Hai người chạy đi rồi, mình vẫn còn ngồi ngơ ngẩn trên xe ngó theo. Bất ngờ quá, chảbiết làm gì nữa... Hàng ngàn câu hỏi xuất hiện trong đầu mình mà không lời giải đáp. Nólà ai? Chị quen nó lâu chưa? Quen như thế nào? Tại sao trò chuyện hàng ngày nhưng chưa bao giờ mình nghe chị nhắc đến nó?
Suy nghĩ một lúc, mình quay xe lại phóng theo. Hai người vừa chạy vừa cười đùa nói chuyện khá rôm rả nên đi chậm, mình vèo 1 phát là đến ngay sau lưng . Cố lắng tai hóng trong tiếng gió xem có nghe được họ đang nói gì không, nhưng đường ồn ào quá, chả nghe được gì. Thôi, không nghe lén được thì nghe thẳng mặt vậy. Mình vọt lên trước đầu xe chị, rồi chạy chậm lại chờ chị lên. Mình canhrất chuẩn, sao cho mình chen vào giữa nó và chị .
Đúng như mình tính, 2 người chạy lên, chị bên phải, nó bêntrái, mình làm cục nhân ở giữa.
- Ủa, T đi đâu đường này vậy?
Chị hỏi mình. Đúng là gương mặt mình trông chờ, hai mắt totròn ngạc nhiên nhìn mình, đáng yêu vãi đ*í. Giá như không có thằng kia phá đám thì giờ này chắc mình đang rấtsung sướng, nhưng vì nó mà mất hứng cmnr. Mình nhìn chị, làm mặt ngầu dù cố rặn ra mộtnụ cười (về nhà xem kiếng thìthấy cười kiểu ấy nhìn giống đang buồn ị vãi).
- Em uống cf gần đây, sẵn tiện ghé qua rước chị về luôn.
Nghe rõ chưa thằng cờ hó, hoa có chủ rồi đấy nhé, có người rước hẳn hoi đấy, không mượn mày tài lanh kè về đâu .
- Vậy hả? Trưa nay cưng không đi học hả?
Không biết vô tình hay cố ý, mà chị lại gọi mình bằng cái từ chết tiệt đó. Mình liếc qua thấy thằng kia trước đó cái mặt khá căng thẳng, nhưng vừa nghe chị gọi mình như vậy thì mặt nó giãn hẳn ra, vui cười hớn hở .
- Em được về sớm. Ủa, ai đâychị?
Mình giả vờ giờ mới nhận ra có sự hiện diện của thằng kia,ngạc nhiên hỏi chị.
- À, cưng không hỏi chị quên giới thiệu, đây là anh Quang, bạn chị Ánh.
Vừa nói chị vừa cười cười nhìn sang thằng đó. Mình cũngnhìn theo, soi hàng xem nó thế nào, mặt rỗ hay mặt rô đây .
Công bằng mà nói thì thằng này ngon trai hơn mình . Nhìn chung là thế, nó kiểu thư sinhhiền lành, trí thức, cư xử cũng lịch thiệp. Lúc mình nhìn qua, nó cười tươi rói gật đầu chào mình. Dù không muốn nhưng mình cũng phải chào lại.
Nếu so sánh thì mình chỉ hơn nó ở chỗ trẻ hơn thôi các thímợ . Mà theo mình biết, con gái bây giờ chỉ thích quen và lấy mấy thằng lớn hơn nó, có nghề nghiệp ổn định thôi. Nêntính ra, cái chuyện tuổi tác mình trẻ hơn nó, trong mắt chịkhông biết là ưu điểm hay khuyết điểm đây.
- Em của Diễm hả?
Thằng đó hỏi chị, miệng khôngquên cười tươi, tận dụng ưu thế tốt vãi .
- Dạ, T là con của dì dượng nhà em đang ở nhờ đó. T Tốt với em lắm!
Chị cười trả lời, nghe chị dạ thưa với nó mà mình tức trào máu.
Thằng này sau đó có bắt chuyện với mình, hỏi thăm đủ thứ. Mình cũng lịch sự trả lời qua loa cho xong. Rồi quay qua nói chuyện với chị, mình vờ như có nhiều chuyện để nói, không cho nó cơ hội bắt chuyện với chị tiếng nào. Dường như chị cũng thấy kì, nhưng mình hỏi đủ thứ, dồn dập nên chị cũng không thể trò chuyện được với thằng kia.
Cuối cùng, chắc không chịu nổi cảnh đóng vai người thứ ba, thằng kia chào tạm biệt chịrồi xách xe vòng lại. À, ra là ngược đường mà vẫn cố đưa về, là mày có lòng tốt hay vì sự nghiệp chăn rau thế hả thằng kia? . Lúc này mình vẫn không xác định được nó đànghoàng, hay là nông dân du học Liên Xô về nước chí thú công việc đồng áng .
Chiều đó vừa về đến nhà, mình tức tốc lấy đt ra gọi cho chị Ánh ngay, phải điều tra tiểu sử nó mới được.
- Alo, gì đó hot boy? (chị Ánh hay trêu mình như thế, chắc tại thấy mình cũng đi con này con kia ).
- Chị, thằng hồi chiều kè chị Diễm về là ai vậy?
- Thằng nào? À à, anh Quang đó hả? Trời, lớn hơn em nhiều mà kêu là thằng hả? Hỗn quá!!
- Dạ, thì anh. Anh đó quen biết sao với chị vậy?
- Ảnh là bạn chị thôi. Hồi đó có đi chơi chung nhóm, dạo này ít liên lạc rồi.