Thiên đạo sinh biến, dục vọng của con người tràn ngập Trái Đất, ác niệm, dục niệm, thiện niệm dây dưa, hoành hành, thiên đạo không thể chịu đựng được nên đã hiện thực hóa ảo tưởng của chúng sinh, tạo thành vô số những thế giới ảo tưởng......
- Kỷ Jura với muôn vàn các loại khủng long, kiếm long, những sinh vật thần bí.......
- Thiên đình với các vị thần tiên …....
- Các nhân vật lịch sử trong dòng thời gian của nhân loại.......
- Các câu chuyện thần thoại, cổ tích từ Âu đến Á về các anh hùng, quái vật huyền thoại, Thần, Ma, Tiên, Yêu ……..
- Các quái vật, thần thú trong Sơn Hải Kinh (Long , Lân , Quy , Phụng …),trong phim ảnh (Godzilla …) Địa Ngục, Ma Ngục, Thiên Đường, Thiên Sứ, Ác Quỷ, Tinh Linh ……….
- Vạn tộc thời đại cả Đông và Tây
- Tiên Sơn, Thần Sơn,…. Tiên Môn, Tu hành giả, pháp sư…….
- Các phim truyền hình cố sự, các bảo vật chỉ có trong tưởng tượng ….
.......
Muôn vàn thế giới lớn nhỏ khác nhau, đại biểu cho muôn vàn ảo tưởng, nhỏ thì bằng Trái đất lớn thì như Hồng Hoang lớn hơn trái đất cả chục lần, hiện lên sau đó dung hợp với trái đất biến diện tích trái đất lớn hơn ban đầu ngàn vạn lần... Đây chính là kỷ nguyên mới mở ra, là hủy diệt, cùng là khởi đầu... đây là một thế giới hoàn toàn mới, một thế giới vô biên, vô tận và vĩnh hằng...
P/s: viết lại toàn tập
No Name đã viết:Đang rảnh nên viết lại toàn tập luôn , mấy bác vào góp ý, vẫn chưa vừa ý cái tên nên chưa thay ở ngoài, khi đã quyết định rồi thì sẽ thay
Ma quỷ à? Đừng sợ mà hãy tự đi tìm nó! Bạn có thể nhìn sang phải, nhìn sang trái, dưới gầm giường, sau tủ đồ hay sau lưng bạn. Nhưng đừng nhìn lên trần nhà, nó không thích bị nhìn thấy đâu.
Chiếc đồng hồ ở đầu giường không ngừng phát ra những tiếng kêu chói tai một bộ không đạt được mục đích thề sẽ không bỏ qua tư thái.
"A...!"
Cũng không xa hoa, chỉ có thể coi là bình thường Simmons phía trên, một người thanh niên có vẻ hơi gầy yếu đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, trên mặt tràng ngập sự kinh hoảng, không thể tin nổi cùng mờ mịt.
Cực kỳ phức tạp.
"Không đúng... tại sao mình lại ở đây? Lẽ nào tất cả những chuyện đó chỉ là mơ, không có thật?... Đúng rồi, ngày, hôm nay là ngày mấy?"
Trên mặt thanh niên toát ra vẻ khiếp sợ, lập tức liền hoảng loạn nhìn về phía ngày giờ hiện lên trên chiếc đồng hồ báo thức.
"Ngày 24 tháng 6 năm 2017..."
"Sao có thể là số 24? Mình đã thật sự đã trở về ba ngày trước sao? Hay vẫn là trước đó mình vốn đang nằm mơ...?"
Thanh niên trên mặt lúc trắng lúc xanh, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.
Thanh niên tên là Trần Vô Danh, trước kia vốn là một đứa trẻ mồ côi, bị vứt bỏ năm lên bốn và được cô nhi viện Ánh Sao thu dưỡng, nguyên nhân bị vứt bỏ thì có chút đặc biệt, là do tinh thần không được bình thường nên mới bị vứt bỏ, bởi vì ngay khi hắn vừa bắt đầu hiểu chuyện thì hắn liền bắt đầu nói với cha mẹ rằng hắn có thể nhìn thấy ma quỷ, chứng kiến người thường không thể nhìn thấy Quỷ hồn. Là một đứa nhóc, miệng dĩ nhiên sẽ không biết che dấu, nhưng trong lời nói lại vô cùng hoang đường, vô lý, hơn nữa lại còn nói mình có thể nhìn thấy quỷ, đi trên đường, tự nhiên hướng phía không khí nói rằng có một ông lão đầu đầy máu đang dọa chính mình. Chuyện này cho dù như thế nào, mọi người chắc chắn đều sẽ không thể nghĩ đây là một đứa trẻ bình thường.
Ở bệnh viện tâm thần chuẩn đoán xuống, hắn cũng trực tiếp bị phán là tinh thần có vấn đề. Đến ba, mẹ ruột cũng không thể chịu đựng được việc hắn thỉnh thoảng lại gầm gầm gừ gừ nói với không khí, cuối cùng lựa chọn vứt bỏ, đưa vào bên trong cô nhi viện, trở thành một đứa trẻ mồ côi. Hai năm sau đó ba, mẹ ruột của hắn cũng thỉnh thoảng ghé qua đây nhìn một hai lần, nhưng từ khi họ có thêm một đứa con, đặc biệt lại là con trai, họ cũng không có ghé qua nữa.
Sau khi lên 6 tuổi, Vô Danh cũng đã hiểu đôi chút, chứng kiến người khác đối với việc mình dường như có thể thấy ma quỷ tỏ ra sợ hãi, căm ghét, hắn bắt đầu ngày càng trầm mặc, trở nên quái gở ít nói, ở trước mắt người khác cũng không tiếp tục mở miệng nói rằng mình có thể thấy ma quỷ, biểu hiện cũng dần trở nên giống với những đứa trẻ bình thường.
Năm 8 tuổi hắn được một cặp vợ chồng vừa ý thu dưỡng, trở thành con nuôi. Cặp vợ chồng này lần lượt có tên là Trần Thị Linh và Ngô Hoàng, họ chỉ có một đứa con gái 7 tuổi, tên là Trần Liên, vốn rất muốn con trai nhưng vì lý do đặc thù, bọn họ sau khi sinh Trần Liên thì không thể nào mang thai được nữa, vì lẽ đó, nên mới nhận Vô Danh là con nuôi. Sau khi nhận nuôi xong, họ đối với Vô Danh cực kỳ tốt, giống như con ruột vậy, có món gì ngon, chơi vui, họ đều bình đẳng chia cho cả hai đứa, không có bất kỳ thành kiến gì.
Ở dưới sự che chở của bố mẹ nuôi, vốn đã lạnh như băng con tim cũng dần trở nên nên ấm áp, cùng Trần Liên tình anh em sâu đậm, cũng quan tâm rất nhiều, thật sự đem Trần Linh và Ngô Hoàng xem là ba, mẹ ruột. Còn đối với ba,me ruột trước kia thì đã bị hắn chôn dấu xuống tận đáy lòng, không còn bao nhiêu cảm xúc.
Bây giờ Trần Vô Danh đã 23 tuổi, đã tốt nghiệp đại học và bắt đầu đi làm, công việc thì có vẻ bình thường nhưng thật chất trong bóng tối hắn lại làm nghề khác, đó chính là săn ma, trừ tà. Đôi mắt của hắn trời sinh bất phàm, có thể nhìn thấy âm, dương, gọi là Âm Dương nhãn. Tuy rằng sau khi từ cô nhi viện dời ra ngoài, hắn chưa bao giờ nói cho người thân, thậm chí là chu vi bạn bè, bằng hữu về con mắt của bản thân, nhưng theo tuổi tác tăng trưởng, cặp âm dương nhãn của hắn cũng ngày càng trở nên thần dị, không chỉ là có thể nhìn thấy Âm Dương, nhìn thấy Yêu Ma Quỷ Quái, cặp mắt này còn có thể hiển hóa đồng thuật, thần thông tên là Âm Dương Xích. Chỉ là hiện tại hắn chỉ có thể sử dụng tới hai sợi Âm Dương Xích. Trần Vô Danh từng thử, cái này Âm Dương Xích hết sức lợi hại, đối với Lệ Quỷ càng thêm lợi hại, chỉ cần bị Âm Dương Xích khóa lại, lập tức sẽ bó tay chịu trói, phản kháng không được. Những năm này, dựa vào bản lãnh này, Vô Danh còn được người xưng là Đại Sư. Đối với tiền tài, là hoàn toàn không thiếu.
Cứ tiếp tục như thế, cuộc sống hoàn toàn có thể nói là có tư có vị, vô cùng đặc sắc. Bất quá, những sự tình trong "giất mơ" lại làm lòng hắn phát sinh vô hạn sợ hãi.
"Đúng là ba ngày trước..."
Vô Danh mở tv, tin tức đang phát chính là một cái tin tức hắn đã xem từ ba ngày trước. Trong nhà cũng không có gì thay đổi, cùng ba ngày trước giống nhau như đúc, một chút sai biệt cũng không có.
Xoẹt!!
Kéo màn cửa sổ ra, nhìn bên ngoài cửa sổ đường phố phồn hoa, tiếng còi xe cứu hỏa, xe cảnh sát không ngừng rung động màng tai, xa xa chính là một gian hàng đang bốc cháy hừng hực.
Những việc này đều đã xảy ra trong ký ức của Vô Danh, hết thảy đều đã chứng minh đây là ba ngày trước, hắn thật sự đã trở lại ba ngày trước. Mà ba ngày trước cùng sau ba ngày có thể nói là một cái đường phân cách giữa thiên đường và địa ngục.
"Vết nứt đó là cái gì? Thật sự là tận thế sao? Quái vật, bộ xương, Cương Thi, vong linh, côn trùng, quái thú..." Vô Danh nhìn những người đi đường ngoài cửa sổ, ánh mắt phảng phất nhìn xuyên qua dòng thời gian, chứng kiến tương lai. Trong đầu hiện ra ba ngày sau cảnh tượng.
Sáng sớm ngày 27/6/2017, Vô Danh vẫn như hàng ngày đứng ở cao ốc Thiên Thần quan sát cảnh sắc mặt trời mọc ở phương đông, đột nhiên toàn bộ mặt trời ngay khi vừa chui ra ngoài một khoảng khắc, trực tiếp bị một mảnh quỷ dị hắc ám đám mây nuốt mất, trong thành phố một màu đen kịt, theo sát đó trong hư không vang dội lên tiếng sấm rền vang, một đạo khe nức khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên bầu trời.
Dày đặc phân bố ở trên cả trái đất.
Cảnh tượng những vết nứt xé rách bầu trời chả khác nào tận thế, cũng từ trong vết nứt vô số quái vật lao ra. Những con Ma thú, quái thú, côn trùng, vong linh, bộ xương... đủ thể loại, giống như những giọt mưa đồng dạng, không ngừng tuôn ra từ vết nứt, gặp người liền giết, ở trong thành phố điên cuồng phá hủy, hầu như trong chớp mắt, đã có lượng lớn người thương vong, thậm chí bị xé thành mảnh vỡ. Khắp nơi hỗn loạn tưng bừng. Cái kia cảnh tượng, vô cùng khủng bố.
So với tận thế cảnh tượng đó còn đáng sợ hơn.
Không chỉ có quái vật, trong vết nứt đó còn bay ra vô số quả cầu ánh sáng, hướng về toàn thế giới lan rộng. Những quả cầu ánh sáng kia phản phất như sao băng, không biết bao bọc món đồ gì.
Vô Danh càng là chứng kiến một quả cầu mang ánh sáng của cầu vồng lao đến trước mặt mình, tốc độ của nó rất nhanh, dù cho có thân thủ cực tốt, thậm chí đã luyện võ thuật và sở hữu âm dương nhãn hắn cũng không cách nào né tránh nhất là trong tình huống bất ngờ này. Chỉ kịp vừa xoay người một tý là đã bị quả cầu kia nện lên đầu, trước khi mất đi ý thức, Vô Danh mới nhìn rõ ràng thứ đập lên đầu mình, đó là một hạt châu tuyệt đẹp với ánh sáng 7 màu sặc sỡ tỏa ra xung quanh, nhìn qua liền biết không phải vật phàm. Rất đẹp nhưng cũng không có thời gian thưởng thức, Vô Danh chỉ cảm thấy từng cơn đau đớn truyền tới sau đó mất đi ý thức, tỉnh lại thì thấy mình đã quay về ba ngày trước.
Ma quỷ à? Đừng sợ mà hãy tự đi tìm nó! Bạn có thể nhìn sang phải, nhìn sang trái, dưới gầm giường, sau tủ đồ hay sau lưng bạn. Nhưng đừng nhìn lên trần nhà, nó không thích bị nhìn thấy đâu.
"Tất cả những chuyện đó đều là sự thật, sau ba ngày, chính là lúc tận thế giáng xuống trái đất, từ trên trời đáp xuống vô số quái vật, không gian nứt toác, nhật nguyệt ảm đạm. Văn minh nhân loại trong một thời gian ngắn sẽ bị phá hủy, vô số sinh mạng bên trong tận thế ngã xuống. Đây không phải do con người làm ra, mà là thiên tai, chỉ sợ có muốn trốn cũng không được, đây chính là tận thế đại kiếp nạn, ai cũng chạy không thoát."
Vô Danh thở dài nghĩ.
Một màn chấn động kia không ngừng tại trong đầu hiện lên, cũng biết, kiếp nạn này cơ hồ là không thể tránh khỏi, đây không phải là do con người làm nên, cũng không phải là một tai nạn mang tính cục bộ, mà là chân chính bao trùm toàn cầu, bao trùm toàn bộ Trái Đất đại kiếp nạn, một khi bạo phát, không ai có thể trốn tránh.
Ở trong thiên tai như vậy, toàn thể văn minh của nhân loại đều sẽ bị trọng thương, vô số nhân loại sẽ ngã xuống, hàng ngàn người bên trong tồn tại một đã có thể xem là may mắn. Hơn nữa với tình huống bất ngờ như thế này chỉ sợ quân đội cũng khó mà chống đỡ nổi.
Vô Danh hít sâu một hơi, không chần chờ, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, gọi vào dãy số quen thuộc nhất.
"Look at these creatures, not enough features Cats should breath fire, bears should sing choir!..."
Bản nhạc chờ quen thuộc vang lên bên tai.
"Anh hai, sao lại đột nhiên gọi điện thoại cho em, có phải nhớ em rồi không?" Không lâu lắm, điện thoại di động đã được bắt, ở bên trong truyền đến một tiếng cười lanh lảnh, tựa hồ người nghe đang rất vui vẻ.
"Liên... lời anh nói bậy giờ em cần phải nhớ kỹ, đồng thời ngay lập tức đi làm!"
"Chuyện gì vậy, anh hai?"
Trần Liên kinh ngạc dò hỏi.
"Không nên hỏi quá nhiều, em lập tức gọi ba, mẹ lại rồi nhanh chóng cùng đi tới chỗ anh ở, trên đường không nên vì bất cứ thứ gì mà trì hoãn. Có chuyện gì, đợi đến gặp mặt rồi nói tiếp." Vô Danh mở miệng nhanh chóng nói.
Trần Liên sau khi nghe xong liền cảm thấy có gì đó không đúng, cảm giác như sắp có chuyện gì đó xảy ra, nhưng xuất phát từ lòng tín nhiệm cũng không có hỏi nhiều, chỉ nói: "Anh hai, ba mẹ hiện đang ở bên trong Sở Nghiên Cứu, dường như họ có một nghiên cứu trọng yếu nào đó, nghiên cứu này cũng đã đến giai đoạn mấu chốt, mọi liên lạc với bên ngoài đều bị chặn, chỉ sợ phải tới hai, ba tháng nữa mới hoàn thành. Mà vị trí của Sở Nghiên Cứu lại là cơ mật quân sự, em cũng không biết nơi nào."
"Ở Sở Nghiên Cứu sao?"
Vô Danh sau khi nghe được cũng chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ, Sở Nghiên Cứu mà ba mẹ đang làm việc là cơ mật quân sự, hơn nữa vị trí của Sở Nghiên Cứu cũng không phải trên mặt đất mà là ở dưới... lòng đất , bên trong bảo vệ cực kỳ nghiêm mật, cho dù là bộ trưởng cũng chưa chắc có thể tiến vào dễ dàng, đồng thời bên trong SNC toàn bộ thông tấn đều được che dấu, nếu như không phải trường hợp đặc biệt thì tuyệt đối bên ngoài không thể nào tiến hành liên lạc được. Cũng may tại SNC là cực kỳ an toàn, hoàn toàn có thể chờ đến sau đó rồi đi tìm cứu viện.
"Nếu đã như vậy thì em hãy chạy trước đến đây đi, hãy nhớ là không trì hoãn về thứ gì hết, phải trong hai ngày nữa trở về, không được chậm trễ." Vô Danh quả quyết nói.
Trần Liên sau khi nghe, tuy rằng không rõ, nhưng cũng đáp ứng mau chóng chạy về.
Ma quỷ à? Đừng sợ mà hãy tự đi tìm nó! Bạn có thể nhìn sang phải, nhìn sang trái, dưới gầm giường, sau tủ đồ hay sau lưng bạn. Nhưng đừng nhìn lên trần nhà, nó không thích bị nhìn thấy đâu.
Chương 2:Hạt châu
Sau đó, hắn lại gọi thêm mấy dãy số, nhanh chóng làm ra nhắc nhở. Những người hắn gọi đều là những người bạn thân chí cốt của hắn. Tuy rằng hắn không có nhiều bạn bè, nhưng hắn vẫn có một chút giao tâm huynh đệ.
Nói chuyện điện thoại xong.
Vô Danh để điện thoại di động xuống, nhìn về đám người bận rộn ngoài cửa sổ, những người kia vẫn như trước vội vã, từng cái từng cái không ngừng vì tiền mà bận rộn. Một đời không rãnh rỗi. Họ hoàn toàn không biết diệt thế tai kiếp sắp giáng lâm.
Có khả năng rất lớn, ở sau ba ngày, toàn bộ trận tự thế giới đều sẽ triệt để bị phá hủy, văn minh bị hủy diệt. Nhân loại tùy ý bị tàn sát, tỷ phú, đai gia trong nháy mắt biến thành bình dân. Bất luận là người nào khi đối mặt với tai nạn đều sẽ ngang nhau.
Chân chính ở vào một trạng thái tương đối bình đẳng.
"Tuy rằng không biết mọi chuyện là thật hay giả, sau ba ngày có hay không xuất hiện tai kiếp, bất quá, mình vẫn nên chuẩn bị. Một khi văn minh, trận tự bị tan vỡ,toàn bộ thế giới đều sẽ hỗn loạn, tiền tài cũng sẽ hóa thành hư không, chân chính có giá trị cũng chỉ còn có đồ ăn, vật tư. Con có ba ngày có thể chuẩn bị bao nhiêu thì chuẩn bị, đây cũng xem như là một cơ hội trước kiếp nạn."
Trong mắt Vô Danh lóe ra một vệt sáng, nhanh chóng làm ra quyết định.
Những năm nay lịch duyệt, đã sớm làm cho hắn hiểu được đạo lý thỏ khôn phải có ba hang, phòng ngừa chuẩn bị chu đáo.
Dùng tiền bản thân kiếm được, mua một mảnh đất ở vùng ngoại ô, trên đất xây một nhà kho dự trữ,ở dưới lòng đất thì xây dựng một trụ sở nhỏ, có trang thiết bị đầy đủ đồng thời cất chứa một lượng lớn vật tư, tất cả chỉ để phòng ngừa vạn nhất, nếu có bất cứ điều gì xảy ra thì khu căn cứ này hoàn toàn có thể để cho hắn sinh tồn vài năm.Tất cả những cái này cũng chỉ là để đề phòng thôi, hoàn toàn là do cái cảm giác không an toàn từ khi rời khỏi cô nhi viện mới khiến hắn làm ra chuẩn bị. Không nghĩ tới bây giờ lại vừa vặn phát huy tác dụng.
"Bất quá những vật tư mình chuẩn bị coi bộ vẫn không đủ "
Vo Danh suy nghĩ, sau đó lại lần nữa lấy ra điện thoại, sửa dụng một lượng lớn tiền mua đủ thể loại đồ vật từ lương thực cho tới nước uống, tất cả đều yêu cầu trong vòng hai ngày phải chuyển tới nhà kho dự trữ kia.
Làm xong tất cả mọi thứ, Vô Danh lúc này mới cân nhắc đến tự thân biến hóa.
"Nếu mình nhớ không lầm thì ngoài quái vật, trong vết nức kia còn bay ra vô số những vệt ánh sáng, trong đó có một vệt ánh sáng mang theo hạt châu màu sắt bảy màu đập vào đầu mình, không biết hạt châu đó có còn không?"
Có thể khẳng định, hạt châu này chính là thứ khiến hắn trở về ba ngày trước. Có thể giúp một con người đi ngược thời gian, hạt châu này chắc chắn không phải vật phàm.
Tuy rằng Vô Danh hoàn toàn không có tu luyện qua ba cái công pháp gì gì đó, nhưng xem xét bên trong cơ thể tâm thần hắn vẫn có thể làm được. Dù sao cũng sở hữu một con mắt không giống bình thường, hơn nữa lại là một người từng trải qua vô số sự tình, tâm trí của hắn so với người thường phong phú hơn nhiều lắm.
Không có e ngại, hắn nhanh chóng tập trung tinh thần, xem xét trong cơ thể.
"Thật sự ở trong đầu sao?"
Sau khi xem xét trong cơ thể, Vô Danh không nhịn được mà kinh hãi, ở trong đầu, nói đúng hơn là bộ não của hắn, thình lình có một hạt châu mang màu sắt bảy màu không ngừng chuyển động.
Ma quỷ à? Đừng sợ mà hãy tự đi tìm nó! Bạn có thể nhìn sang phải, nhìn sang trái, dưới gầm giường, sau tủ đồ hay sau lưng bạn. Nhưng đừng nhìn lên trần nhà, nó không thích bị nhìn thấy đâu.
Những người đã like NoName bởi bài viết có ích này:
Ma quỷ à? Đừng sợ mà hãy tự đi tìm nó! Bạn có thể nhìn sang phải, nhìn sang trái, dưới gầm giường, sau tủ đồ hay sau lưng bạn. Nhưng đừng nhìn lên trần nhà, nó không thích bị nhìn thấy đâu.
No Name đã viết:Đang rảnh nên viết lại toàn tập luôn , mấy bác có gì góp ý chút, vẫn chưa vừa ý cái tên nên chưa thay ở ngoài, khi đã quyết định rồi thì sẽ thay cái tên có thể khả thi khi mà nv chính chết đi rùi vô tình được hồi sinh ở thế giới khác chẳn hạn
Truongps2 đã viết:No Name đã viết:Đang rảnh nên viết lại toàn tập luôn , mấy bác có gì góp ý chút, vẫn chưa vừa ý cái tên nên chưa thay ở ngoài, khi đã quyết định rồi thì sẽ thay cái tên có thể khả thi khi mà nv chính chết đi rùi vô tình được hồi sinh ở thế giới khác chẳn hạn nếu thế thì đâu còn gọi là trở về nữa
nội dung là "1loài sv ngoài hành tinh đến td, chúng thả xuống những sv gớm ghiếc, main đang đi chơi thì gặp sv đó (vua của loài đó có sức mạnh quay về tữ cõi chết), sau 1 hồi ngáo đá, thg main bị thương và máu nó hòa vào máu main, sau 1 hồi vật vã, main die và tỉnh dậy đúng 1 ngày trc sk đó chẳng hạn