Chap 31
Vẫn trong ngôi nhà của hai thanh niên thân quen, một đứa đang đập thằng còn lại...
- Xạo chóa này... Này thì xạo này... - một người vừa đập vừa nói
- Tao có nói là hết chương là nó ăn hành đâu, còn vài chương sau nữa mà, á... Á...
...
Một lúc sau thì các học viên đang ở bìa rừng để nghe một ông GV phát biểu cái gì đấy
- Chào mừng các đội đã đến đây hôm nay. Không dài dòng nữa thầy sẽ vào vấn đề chính luôn. Hôm nay thì bọn em được nghỉ ngơi thoải mái...
- Ố deèèèè... - học viên la ó
- Suỵt... Còn ngày mai, đúng 12h đêm này một đội trong các đội ngày hôm nay sẽ nhận được một lá cờ kèm theo bản đồ duy nhất của khu rừng. Và nhiệm vụ của tất cả là: bảo vệ tăng giữ lá cờ. Bảo vệ khỏi sự truy sát của 20 tăng giáo viên hồi nãy bằng súng đạn, âm mưu gì đó tùy các em cho tới 12h trưa. Nhưng bằng mọi giá phải bảo vệ tăng mang lá cờ trên nóc. Đúng 7h ngày mai thì bọn thầy sẽ xuất phát truy kích ở một nơi cách đây 3km. Đừng lo đạn dược và tăng hư, đạn thì miễn phí đạn thường như trong trường nhá. Còn hư xe thì sửa với giá 50% giá trong trường. Còn nếu ai thiếu đạn thì tự đi mà lấy ở kia kìa. Thôi bây giờ các em giải tán!
...
Sau bài phát biểu kia, Khoa trở lại con tăng cùng 4 người bạn của mình. Ở đây không có dựng lều cho bọn này ngủ mà phải nghỉ ngơi trực tiếp trong xe.
- Hoho may mà mình đậu ở gốc cây mát vc, vả lại hôm nay trời se lạnh mới khoái chứ. - Khôi nói
- Ờ, mà cái vụ này là sao? - Linh hỏi
- Tao cũng chả biết.
- Haizzz...
- Thôi, lo đi lấy chút đạn đi rồi nghỉ ngơi. Đâm lao thì phải theo lao thôi... - Khoa
- Ừ...
...
Một lúc sau, khi 4 đứa chui vô tăng nằm ngủ khò thì Khoa đang kiểm tra con IS-7 một lần nữa. Từ đâu Hân đi tới...
- Oh hoh tăng vip ghê ta. - Hân đi ngang rồi dừng lại ở trước mặt hắn
- Hềhề...
- Chả bù cho tui, làm cực khổ mới lên tăng cấp 5. - cô nàng thở dài
- Ờ... - hắn đành im lặng
Cô tiến lại gần rồi nói:
- Tui có một cảm giác thân quen khi thấy ông, kiểu như bạn bè mấy năm rồi ấy...
- Uh huh.
- Còn nhiều cái để bửa nào tui nói cho, thôi tui đi về.
- Ừ, tối nay cố lên nhá, không tui cho tông nát tăng bà ấy! - Khoa đùa
- Mơ đi.
Nói xong cô đi mất, hắn cũng kiểm tra xong, thế là chui vô tăng làm một giấc.
...
12h trưa...
- Ây da, ngủ được 4 tiếng mấy ngon vl. - Khoa thầm nói sau khi chui ra ngoài
4 đứa còn đang ngủ vì hồi nãy thức khá sớm để đi tới đây cho kịp giờ. Bầu trời lúc này khá âm u và se lạnh, có nhiều mây, đêm và sáng không có sao, gió nhẹ, nhiệt độ giao động trong khoảng... lạc đề lạc đề quá...
Bộp...
Trời đang mưa lâm râm. Khung cảnh hiện tại làm hắn nhớ tới một map trước kia hắn rất thích trong game - Kênh Đào. Ở trường cũng có map này nhưng không có mưa. Rồi hắn lấy một tấm rèm che chỗ động cơ và nòng súng lại rồi đi vòng quanh thăm thú các thứ.
Khoa dừng lại ở một chiếc xe tăng, của một cô gái nào đó...
- Cái củ cải gì đây? - hắn thầm nói
Trước mặt hắn là một cô gái đang ngồi bệt ở cạnh một con SU-85 và cúi đầu xuống làm tóc xõa ra, hình như cô gái còn khóc nữa thì phải.
Hắn cũng... không quan tâm làm gì.
- "Tóc dài, ngồi một mình, mặc áo tông màu lạnh, đệt 70% là ma cmnr." - hắn quay đầu bước tiếp thì...
- Bạn gì đó ơi... - một âm thanh lạnh lẽo phát ra từ cô gái
- "Chết m* con rồi ông bà ơi..." - hắn thầm chửi
- Hờ ha... hả... hả? - hắn cà lâm luôn
- Giúp... tui... với... - giọng nói ngày càng ghê rợn hơn
Hắn từ từ quay đầu lại, người run cầm cập...
- Ủa là bà à? - hắn ngạc nhiên khi thấy dáng cô gái
- Ẹc như vậy cũng bị ông biết à? - tiếng nói phát ra quen thuộc
- Hầy... Ai đời lại đi nhát ma như vậy trời. - Khoa đùa
Cô gái tóm tóm tóc lên rồi nói:
- Hehe... Đang rảnh nên hù chơi, ông là người thứ 5 bị tui hù nhưng là người đầu tiên không sợ nha.
- Ờ rảnh lắm Hân à.
Thì ra cô gái nãy giờ là Hân. Chơi kiểu gì kì quá, quỷ sứ hà... (buồn nôn vl)
- Hehe...
- Ở đó mà hù tiếp đi, tui về. - Khoa lắc đầu ngao ngán
- Đi đi đi... - cô đuổi
...
Tiếp tục cuộc thăm thú hắn gặp hai thanh niên đang loay hoay với bộ xích của một con SU-100.
- Ok đẩy vào đi mày.
- Hự...
- Có chuyện gì vậy?
- À ờ... Xích nó bị kẹt ở chổ này... - một đứa ngừng tay rồi nói
- À chỗ này tui giúp được.
Hai thằng nhìn nhau rồi quay ra xù xì gì đó một lúc rồi quay ra nói:
- Cảm ơn trước nhe.
- À ờ...
Rời hắn cầm cây cờ lê vặn vẹo vẹo vọ một chút. Thoắt cái là sửa xong.
- Ohhh... Vi diệu. - hai thằng thốt lên
- Xong rồi nhá.
- Cảm ơn nhiều nha, bạn tên gì vậy?
- Khoa 726546.
- À à tui là Thiên 125690. - một người nói
- Phát, cùng đội thằng kia. - người còn lại
- À chào nha, tui có việc đi trước đây.
- Chào.
Khoa quay người bước đi. Vòng vòng một chút thì cũng đã 13h, hắn trở về kiếm chút đồ ăn ở một "căn tin" do trường dựng tạm ở đây. Trả tiền ở trong trường có một cách riêng. Tiền phụ huynh gửi vào cho học viên hay thắng giải gì đó sẽ được chuyển vào một tài khoảng chung của đội. Mỗi thành viên trong đội sẽ được phát một thẻ kiểu thẻ ATM ấy. Tiền sẽ trừ trực tiếp vào tài khoảng chung của đội. Nói chung là tiền đội hắn hơi thiếu thốn tí nhưng tiền phụ huynh mấy đứa kia trừ thằng Thắng cũng đều đều nên hắn xài tí cũng không ai biết. Rồi hắn trở về xe tăng của đội mình.
- Nãy giờ đi đâu mày? - Thắng chui ra nói
- Quẩy.
- Quẩy gì?
- 999 đóa hoa hồng.
- Vl...
- Ê mày, idol tao mới ra MV mới á.
- MV gì nữa?
- Hãy trao cho em.
- Ờ.
- Thôi tao đi quẩy tiếp. - Khoa đùa
- Ờ, cút dùm tao cái. - nói xong nó chui vô tăng luôn
...