THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ
Tác giả: Dan Brown
Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 128-phần 1
Quay trở lại nhà nguyện Sistine, hầu hết các thành viên của Hồng y đoàn đều chung một cảm giác phấn khích. Còn Hồng y Mortati thìchỉ thấy sự ngờ vực trong lòng mỗi lúc một thêm rõ rệt.Những phép màu nhiệm được tả trong kinh thánh thìngài tin là có thật, nhưng những gì vừa xảy ra tối nay quả là không thể hiểu nổi. Sau một thời gian dài hiến mình cho Chúa, 79 năm cả thảy, đức cha Mortati biếtrằng lẽ ra trái tim ngài ngay lúc này phải chan chứa cảm giác phấn khích và sùng tín… một đức tin mạnh mẽ. Ấy thế mà Đức cha cứ cảm thấy mỗi lúc một thêm bứt rứt. Có cái gì đó không ổn.
- Thưa đức cha Mortati! - Một người lính gác Thuỵ Sĩ vừa chạy vào trong sảnh vừa gọi to. - Chúng con đã lên trên nóc theo lệnh của Đức cha. Giáo chủ Thị thần đúng là người bằng xương bằng thịt! Là người thật ạ!
- Không phải là hồn ma!
- Chính xác là thế ạ!
- Ông ấy có nói gì với các người không?
- Ngài đang quỳ, và đang cầu nguyện ạ. Chúng con không dám lên tiếng!
Hồng y Mortati thấy bối rối:
- Bảo ông ấy là… Hồng y đoàn đang đợi.-
- Thưa Đức cha, vì Giáo chủThị thần là người… - Người lính ngập ngừng.
- Sao?
- Ngực của Giáo chủ Thị thần… bị bỏng ạ. Có phải băng vết thương không ạ? Trông có vẻ đau lắm.
Hồng y Mortati phân vân. Suốt một đời phụng sự giáo hội, Đức cha chưa bao giờ lường trước được tình huống kỳ quặc này:
- Vì Giáo chủ Thị thần là người nên phải đối xử với ngài như với một con người.Hãy tắm cho ngài. Băng vết thương cho ngài. Rồi mặc cho ngài một chiếc áo lành lặn. Hồng y đoàn đang đợi ngài trong nhà nguyện Sistine.
Người lính gác chạy vụt đi.
Hồng y Mortati tiếp tục tiến về phía nhà nguyện Sistine.Toàn thề Hồng y đoàn lúc này đã tề tựu bên trong nhànguyện. Bước lên cầu thang,Đức cha thấy Vittoria Vetra vừa ngồi sụp xuống bên cầu thang Hoàng gia. Cô gái trông thật đau khố và cô đơn, và Đức cha muốn dừnglại một lát để vỗ về cô gái tội nghiệp, nhưng giờ chưa phải lúc làm việc đó. Còn rấtnhiều việc phải làm… dù chính Đức cha cũng chưa biết chính xác đó là những việc nào.
Hồng y Mortati vào bên trong nhà nguyện. Bầu không khí huyên náo đầy phấn khích bao trùm. Đức cha khép cửa lại. Xin Chúa hãy giúp con.
***
Chiếc trực thăng động cơ kép Aero-ambulanza lượn vòng bên trên toà thánh. Langdon nghiến chặt răng, bụng nhủ thầm đây sẽ là chuyến bay bằng trực thăngcuối cùng trong đời anh.
Sau khi đã thuyết phục được người y tá đang lái máy bay rằng lúc này chẳng một ai trong toà thánh còn bụng dạ nào mà để ý đến các luật lệ và quy định về không phận, Langdon chỉ đường cho máy bay vào từ bức tường bao phía sau, rồikín đáo hạ cánh xuống sân bay nhỏ của Vatican.
- Grazie(1) - Anh vừa nói vừa đau đớn lết xuống mặt đất. Người y tá gửi anh một cái hôn gió, rồi cất cánh, vàchiếc trực thăng nhanh chóng biến mất sau bức tường cao, hoà vào bóng đêm.
Hít thở thật sâu, Langdon cốsuy nghĩ một cách mạch lạc,hi vọng những việc làm sắp tới của anh sẽ mang lại kết quả. Tay cầm chiếc máy quay nhỏ, anh trông thấy đúng chiếc xe nhặt bóng màanh đã dùng lúc trước. Chưaai sạc lại điện cho chiếc xe, và đồng hồ nhiên liệu đã chỉ gần đến số không. Để tiết kiệm điện, anh cho xe chạy mà không bật đèn.
Vả lại Langdon cũng không muốn bất kỳ ai trông thấy mình.
Đứng ở cuối đại sảnh trong nhà nguyện Sistine, Hồng y Mortati sững sờ trước sự huyên náo đang diễn ra trước mắt.
- Đúng là phép màu nhiệm! -Một vị Hồng y nói lớn. - Đúng là phép màu của Chúa!
- Đúng thế. Một vị khác tán đồng. - Chúa đã tỏ rõ ý nguyện của Người!
- Giáo chủ Thị thần sẽ là Giáo hoàng mới! - Một vị Hồng y khác hô lớn. - Giáo chủ Thị thần chưa phải là Hồng y, nhưng ý nguyện của Chúa thì đã quá rõ ràng rồi!
- Đúng thế đấy! - Một vị khác nữa tán thường. - Các luật lệ về Mật nghị Hồng y chẳng qua cũng do con người lập ra. Ý Chúa đã quárõ ràng rồi. Tôi đề nghị bỏ phiếu ngay lập tức!
- Bỏ phiếu à? - Hồng y Mortati chất vấn, đức cha tiến lên phía trước. - Đấy làviệc của tôi chứ.
Toàn bộ Hồng y đoàn quay lại nhìn.
Hồng y Mortati biết tất cả mọi người đang nhìn mình với ánh mắt dò xét. Cảm thấy bị xúc phạm bởi thái độ điềm tĩnh của đức cha, họ tỏ ra xa cách và ngờ vực. Thực ra chính Hồng y Mortati cũng rất muốn đượccảm thấy hoàn hỉ như họ. Nhưng điều đó là không thể.Đức cha cảm nhận một nỗi đau trong tim, một nỗi đau không ngôn từ nào có thể diễn tả nổi. Đã thề sẽ điều hành cuộc bỏ phiếu này với một tâm hồn thuần khiết, nên ngài không thể bỏ qua cảm giác băn khoăn lúc này đang hiện diện trong tâm trí mình.