BÁT BỘ TRUYỀN THUYẾT
tác giả: Không Rõ
Chương 27: Tận Cùng Phương Nam <phần 1>
Đám thần dân Lan Tộc reo hò vui sướng , họ chẳng thèm để ý đến tình cảnh của mấy nam nhân không may gãy chân , què tay trong cuộcthi vỹ đại . Họ lo ănmừng , lo uống rượu đến tận đêmsâu . Bọn Nhược Hàn sau khi được họ khiêng từ bến nước về thì ngập chìm trong men rượu , trong hoa Lan !
Cũng may thứ rượu ở đây được ướp cánh lan rừngrất thơm nên không đến nỗi khóuống . Tuy nhiên không có nghĩa là không say ! Mật ngọt hay chết ruồi. Tầm canh hai thì Nhược Hàn say bí tỉ , hắn không biết đến trời đất gì , bạ đâu nằm đấy , lảm nhảm đủ thứ lời vớ vẩn !
Đột nhiên , dưới bầu trời bàng bạc ánh trăng , ở phía tưởng như tận cùng phương Nam kia , một vầng sáng vùn vụt bốc lên trời cao , mới nhìn cơ hồ tưởng như một đám cháy, tuy nhiên trông nó tráng lệ và kỳ vỹ hơn rất nhiều .
Nhược Hàn được Bảo Quân khu dụng một đạo bùa chú cổ quái , hắn hoàn toàn tỉnh rượu nên đăm mắtmà nhìn , chỉ thấy cột sáng ấy ngày càng đại thịnh , bầu trời như rực cháy sắc vàng . Chúng nhân Lan Tộc ngẩn ngơ , sauđấy quỳ rạp hết xuống mà hô :
-Hỏa Thần tái sinh! Hỏa thần tái sinh!
Lâm Bao Quân nghe vậy thì mấy bề rúng động , nàng bước đến Thi Lan hỏi :
-Nguồn ánh sáng ấy được bốc lên từ đâu vậy ?
Thi Lan trầm ngâm đáp :
-Hỏa Phụng Sơn , nơi thánh địa linh thiêng !
Lâm Bảo Quân lùi lại , bờ vai nàng run lên , dưới ánh sáng rực rỡ của đạo hỏa quang khổng lồ , mặt cắt không ra máu !
Nhược Hàn vội đến đỡ nàng ngồi xuống , hắn run giọng hỏi :
-Sư muội sao vậy ?
Lâm Bảo Quân trấntĩnh , nàng nở nụ cười u ám đáp :
-Không có gì đâu sư huynh !
Cột sáng phía trời Nam khuếch tán dữ dội , bầu trời như run lên bần bật , chúng nhân bắt đầu hoang mang tột độ !
Một miền trời đất như chìm trong hỏa quang , tráng lệ nguy nga mà linh thiêng huyền diệu !
Không gian biến dạng , nom như mặt trời gặp tai kiếp mà vỡ vụn xuống nhân gian , tiếp đấy vần vũ luân chuyển , khi chúng nhân cảm thấy mắt nhức lên cũng là lúc ánh sáng tột cùng nguy nga , định hình thành một con phượng hoàng bảy sắc khổng lồ , dập dìu cùng ánh sáng , phiêu phất như mây ngàn ... rồi chập chờn lay lắt mà biến tan ...
Đêm trăng một màu bàng bạc bao phủ , hình dạng đấy đích thị là của Tứ Linh Phụng Hoàng ! Nhưng tại sao chỉ là hư vô ảo ảnh ? Phải chăng Tứ Linh Phụng Hoàng thật sự đã bị tiêu diệt ?
Nhược Hàn bước đến chỗ Thi Lan hỏi :
-Năm nào cũng có chuyện này sao ?
Thi Lan lắc đầu :
-Chuyện này ta mới chỉ nghe truyền thuyết lưu truyền lại , từ khi lớn lên đây là lần đầu tiên chứng nghiệm !
-Truyền thuyết nói gì ?
-Truyền thuyết truyền rằng , khi nào Tứ Linh PhụngHoàng xuất hiện , ấy là lúc thánh giáo Hỏa Linh tái sinh !
Nhược Hàn thảng thốt giật mình ! Chẳng phải sáu ngàn năm trước Hỏa Linh giáo tiến đánh toàn bộ Trùng Lai đại lục làcó ý muốn khu dụng thiên hạ đấy sao ? Nhân gian ai cũng coi họ là ma đạo , tại sao những người hoang vu này lại tôn thờ là Thánh Giáo ?
Mọi chuyện đối với Nhược hàn bắt đầu trở nên mơ hồ, hắn thấy mình tựa như đang lạc vào mê vụ đầy mêkhí , càng đi càng không thấy lối ...
Lâm Bảo Quân vẫn ngồi run run bên bậc thang nhà hoa, ánh sáng linh thiêng ấy đã tắt đitừ lâu , nhưng đôi mắt hiu hiu buồn của nàng vẫn hướng về nơi ấy , bằng một thứ cảm xúc mơ hồ đến khó tả !
Hỏa Linh Sơn rốt cuộc là nơi nào ? Nhược hàn không biết , hắn hỏi bọn Lan tộc thì họ cơ hồ cũng chỉ nghe truyền thuyết nói lại rằng ở tận cùngphương Nam , nơi nắng và gió ấm nồng , nơi mặt trời phát quang rực rỡ nhất !
Hắn đành gác lại tâm tư rồi dìu Bảo Quân về phòng , những người kháccơ hồ nửa say nửatỉnh nên chẳng mấy ai thể hiện sự khác lạ gì . Ngoại trừ Giang Huy , thần thái hắn tuy rằng lả lướt say nhưng vẫn bí dị vôvàn , dường như đêm nay hắn không phải là hắn...
Tận cùng Phương Nam
Đêm trăng lành lạnh , tiểu hòa thượng Chí Âm Tựngự mây bay vù vù , dường như hắn không nghỉ ! Không hoàn thànhnhiệm vụ sư phụ giao cho đối với hẳn đã day dứt tâm can lắm rồi ,