056 Chàng trai tốt
Hoan Hoan thật tự trách, sao mình lại từng có ý so sánh Hiểu Hiểu với Diêu Tinh Tinh, hai người tuyệt nhiên không có bất luận điểm gì giống nhau.
Cô nhìn đồ ăn của Hiếu Hiếu, nhíu mày nói: "Kỳ thực, chúng ta làm nghề dịch vụ khách hàng, tối chú ý chính là thân thể mình. Em xem, cơm chỉ ăn vài miếng như thế, làm sao có thể trường kỳ kháng chiến được? Mau, ăn xong rồi chậm rãi tán gẫu”.
Hoan Hoan dịu dàng mềm nhẹ, không giống bình thường sắc bén rét lạnh, tuy rằng vẫn không thể coi là thân thiết nhiệt tình, nhưng đã là nhượng bộ lớn nhất của cô.
Thẩm Hiểu Hiểu có một giây trố mắt, nhưng rất nhanh trên mặt toát ra tươi cười: "Hoan Hoan tỷ, em biết ngay chị là người thật tốt!" .
Thẩm Hiểu Hiểu rất thu hút người khác phái, chỉ ngồi một chỗ ngoan ngoãn ăn cơm, đã có mấy nam đồng sự liền lân la tới.
Hoan Hoan thật thức thời, đang muốn xoay người rời đi.
"Khưu tổng!" Lúc này, các cô gái xung quanh bỗng nhao lên.
Thoáng chốc, nhà ăn huyên náo bỗng im phăng phắc, nhất loạt hướng ánh mắt về phía cổng, nơi Khưu Thiểu Trạch đang chầm chậm đi vào.
Hoan Hoan thế mới biết: ở Thị, Khưu Thiểu Trạch được rất nhiều cô gái ái mộ, đánh giá anh là một chàng trai tốt.
Hoan Hoan cũng tò mò liếc Khưu Thiểu Trạch một cái. Bề ngoài anh tao nhã tuấn tú, giọng nói ôn hòa, khiêm nhường không phô trương. Anh đeo cặp kính gọng đen, nhìn rất trí thức.
Chỉ nhìn bề ngoài, Khưu Thiểu Trạch cũng đã có thể thỏa mãn lòng hư vinh của phụ nữ, lại mang đến cho họ cảm giác cực an toàn.
Về phần tính cách... Cô nghĩ tới thái độ ôn hòa lần trước anh đối với cô, nhịn không được lắc lắc đầu. Lại ngầm so sánh với Tiếu Tử Mặc, thật sự là trời nam đất bắc, khác nhau một trời một vực!
Hoan Hoan nhớ từng nghe câu: Người khôn kéo bình thường nhìn rất vô hại, nhưng vào thời điểm mấu chốt nhất cần sử dụng chiêu trò, sẽ bất ngờ mau lẹ. Trực giác của cô cho biết Khưu Thiểu Trạch chính là người như vậy, bằng không anh sẽ không thể được tổng tài giao phó cho chức giám đốc chi nhánh.
"Quản lý Tề, nhanh như vậy đã ăn xong rồi sao?" Khưu Thiểu Trạch chủ động chào hỏi.
Dứt lời, đã bưng phần ăn của mình ngồi xuống cùng bàn với cô và Hiểu Hiểu, biểu hiện hiền hoà lại khiêm tốn. Hoan Hoan ngẩn ra, giật mình. Vài nam đồng sự dừng đũa, ngơ ngác nhìn bọn họ…
Xem ra, Khưu Thiểu Trạch nhất định là đánh gia cao cô trưởng bộ phận này.
"Không có chuyện gì, mọi người tiếp tục ăn đi”. Khưu Thiểu Trạch ôn hòa cười cười, liền bắt đầu khởi động đũa.
Sau đó, là xấu hổ tẻ ngắt.
Hoan Hoan đầu óc quay cuồng, muốn phá vỡ không khí lúng túng, đột nhiên cũng nhớ tới tổng kết cuối năm, dè dặt cẩn trọng hỏi: "Khưu tổng, tổng kết cuối năm... Bộ phận của chúng tôi có thể không tham gia được không?"
Khưu Thiểu Trạch cau mày hỏi lại: "Tại sao không muốn tham gia?" .