Hải Phòng một ngày mưa bão, cũng là một ngày nghỉ ngơi của mình ..
Cái nghề mình phải làm nó cũng khác lắm, nó chẳng có ngày nghỉ cố định, chẳng phải thứ 7 hay chủ nhật. Chỉ đơn thuần là chờ đợi một ngày giông bão để có thể nghỉ ngơi ..
Mình sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo, bố mẹ đều làm công nhân ở nhà máy xi măng.
Tuổi trẻ mình lớn lên không có sự quan tâm chăm sóc của người lớn, chỉ đơn thuần là theo chân lũ bạn cùng khu phố đi lang thang,ăn trộm ăn cắp hoa quả từ những người bán hàng rong, đi rút trộm sắt từ những xưởng phế liệu, những lần tham gia đánh nhau ... hay những đêm thác loạn với cần sa, thuốc lắc ..
năm 14 tuổi, mình đã có một hình săm khá lớn ở tay và lưng .
Cuộc đời mình thực sự u ám kể từ năm 15 tuổi, trong một lần đi đánh nhau cùng vài đứa bạn khu xóm, mình đã đâm gục một đứa,có lẽ nó cũng chỉ trạc tuổi mình. Nó không chết nhưng thương tật khá lớn, gia đình lại không đủ tiền đền bù nên mình đã phải lên trại giáo dưỡng ..
Cuộc đời mình chuyển sang một ngã rẽ khác, hơn 1 năm sống trong trại, dưới sự dạy dỗ của những đứa trẻ cũng chẳng khá hơn mìnhvà các quản giáo thét ra lửa, mình trở lên chaisạm.
Ngày ra trại, chẳng ai đón mình, nhận được vài trăm nghìn từ các quản giáo với lời động viên " cháu còn trẻ, hãy làm lại cuộc đời mình" , mình thật sự nhớ mãi câu nói đó. Và mình trở về Hải Phòng để bắt đầu cuộc đời mới.
Mình mất một thời gian ngắn để làm quen lại với cuộc sống thường ngày, mình vẫn dậy sớm đều đặn lúc 5h sáng, tận dụng chiếc Dream đã cũ của gia đình, mình ra đầu phố để làm xe ôm ..
Cái nghề này cũng khá là đỏ đen, có ngày thì rôm rả khách, có ngày thì lác đác vài bồ tèo.
Ấy nhưng từ 3 tháng nay, mình có 1 khách quen ngày nào cũng đưa đi đón về. Em ấy là hàng xóm nhà mình, năm nay học lớp 12, nghe bảo trước đây cũng nghịch ngợm, bố mẹ quản lý đưa đi đón về. Nhà cũng khá lắm, bố mẹ nó thì bận mà tiện chỗ hàng xóm nên thuê hợp đồng mình đưa đón con bé đi học.
Vậy là cứ sáng 6h30 mình lại đợi sẵn trước cửa nhà, trưa thì 11h15 tới cổng trường, chiều thì 1h45 - 5h. Cũng thành cái lệ từ thứ 2 tới thứ 7 .
3 tháng là quãng thời gian cũng không phải là dài để nghĩ tới chuyện tình cảm, nhưng thực sự mình rất quý cô ấy và cũng có rất nhiều kỉ niệm buồn vui khi đưa nàng đi học
Và đây cũng là điều mình muốn tâm sự cùng anh em
1 thằng xe ôm như mình thì có đủ tư cách để thích 1 cô bé tiểu thư ?
Mình xin được kể ki niệm đầu tiên của mình và nàng. Đó là lần đầu mình sang đón nàng đi học. Buổi sáng hôm ấy, khoảng giữa tháng 7, mình được bố nàng hẹn trước rồi nên cũng ăn mặc gọn gàng, quần lửng, đi đôi dép da, mặc áo ngắn tay. Hồi nhỏ mình cũng chơi với nàng vì nhà 2 đứa cách nhau có vài chục mét, nhưng lớn lên thì không.
Bây giờ gặp lại thì cũng như mới lần đầu, nàng vùng vằng không chịu lên xe, còn gắt ầm lên với bố mẹ. Sau vài phút thì cũng xuôi, nàng cũng chịu lên xe nhưng nàng đội mũ bảo hiểm của nàng vì mũ của mình bẩn lắm.
Đi đường chẳng nói với nhau câu nào, chở nàng tới trường thì có vài đứa bạn của nàng đứng đó trêu, mấy thằng đó cứ ý ới, " người yêu mới à , nhìn bảnh bao nhỉ. xe đẹp đấy " , mình cũng không quan tâm lắm vì nhiệm vụ của mình chỉ là đưa đi đón về thôi.
Buổi trưa mình quay lại đón nàng, nhưng không gặp được nàng, mình cũng gọi điện cho bố nàng để nói tình hình. Đợi được 20 phút cũng không thấy nàng đâu, bố mẹ nàngcũng hốt hoảng lắm. Liền hối mình đi tìm xung quanh đấy xem nó có đi chơi với lũ bạn không ( kèm theo điều kiện là hôm nay trả thêm tiền ) , mình chạy được 1 lúc thì gặp nàng ở quán chè cách trường nàng vài trăm mét.
Mình gọi điện báo cho bố nàng, bác ấy nói đợi nó ăn xong thì cho nó về, mình dựng xe xuống đứng đợi. Nàng ăn xong, nhìn thấy mình chẳng nói chẳng rằng mặt nhăn như khỉ ăn khế. Nàng hỏi mình " anh đứng đây làm gì, có ai khiến anh làm vệ sĩ của em đâu ", mình cũng chỉ nói là bố em muốn vậy chứ anh không dám đi theo em đâu. Lũ bạn gái của nàng cũng hùa theo, " bố cái thằng nhà quê, thằng xe ôm... nhiều lắm nhưng mình cũng chẳng quan tâm "
Thế rồi nàng leo lên xe 1 con bạn của nàng, mình cứ lõng thõng đi theo sau, cuối cùng thìnàng cũng về nhà dưới sự hộ vệ của mình.
Lần đầu tiên gặp nàng là như vậy đó